NGHỊ LUẬN BÀI TÌNH CẢNH LẺ LOI CỦA NGƯỜI CHINH PHỤ

Đoạn trích Tình cảnh lẻ loi của bạn chinh phụ miêu tả những cung bậc và sắc thái khác nhau của nỗi cô đơn, bi ai khổ ở người chinh phụ ước mong được sống trong tình cảm và niềm hạnh phúc lứa đôi. Mời các bạn tham khảo một trong những bài văn đối chiếu đoạn trích mà chúng tôi đã tổng phù hợp trong bài viết sau đây.

Bạn đang xem: Nghị luận bài tình cảnh lẻ loi của người chinh phụ

*
Tình cảnh lẻ loi của tín đồ chinh phụ

Chinh phụ ngâm được người sáng tác Đặng trần Côn sáng tác bằng chữ Hán vào thời gian nửa đầu cố kỉ XVIII, thời kì cực kỳ rối ren của buôn bản hội phong kiến. Chiến tranh xẩy ra liên miên không còn Lê – Mạc pk đến Trịnh – Nguyễn phân tranh, non sông chia làm hai nửa. Ngai vàng vàng của phòng Lê mục ruỗng. Dân cày bất bình nổi lên khởi nghĩa ở khắp nơi. Dân bọn chúng sống vào cảnh loàn li nấu da nấu thịt, cha mẹ xa con, bà xã xa chồng. Văn học tập thời kì này triệu tập phản ánh bản chất tàn bạo, phản động của kẻ thống trị thống trị và nỗi khổ sở của các nạn nhân trong chính sách thối nát ấy. Item Chinh phụ dìm của Đặng trần Côn ra đời đã nhận được được sự đồng cảm thoáng rộng của tầng lớp Nho sĩ. Có không ít người dịch cửa nhà này sang trọng chữ Nôm, trong đó bạn dạng dịch của phụ nữ sĩ Đoàn Thị Điểm được reviews là tuyệt vời nhất hơn cả bởi nó thể hiện gần như trọn vẹn giá chỉ trị câu chữ và thẩm mỹ của nguyên tác.

Nội dung Chinh phụ ngâm phản ánh thái độ ân oán ghét cuộc chiến tranh phong con kiến phi nghĩa, đặc biệt là đề cao quyền sống thuộc khát vọng tình yêu và niềm hạnh phúc lứa đôi của nhỏ người. Đó là điều ít được nói đến trong thơ văn trước đây. Bạn chinh phụ vốn mẫu dõi thoa anh. đàn bà tiễn ông xã ra trận với ao ước muốn ông chồng mình sẽ lập được sự nghiệp và trở về cùng rất vinh hoa, phú quý. Nhưng mà ngay sau buổi tiễn đưa, phái nữ phải sinh sống trong cảnh ngộ lẻ loi, hôm mai xót xa lo ngại cho chồng. Ngấm thía nỗi cô đơn, nàng nhận ra tuổi xuân của mình đang trôi qua vùn vụt và cảnh lứa đôi đoàn tụ hạnh phúc ngày càng trở cần xa vời. Vị vậy nhưng nàng lâm vào tâm trạng cô đơn, sầu khổ triền miên. Khúc dìm thể hiện rất rõ tâm trạng ấy.

Đoạn trích Tình cảnh một mình của fan chinh phụ (từ câu 193 cho câu 228) mô tả những cung bậc với sắc thái không giống nhau của vai trung phong trạng cô đơn, buồn khổ ở bạn chinh phụ trẻ sẽ khao khát được sinh sống trong tình cảm và hạnh phúc lứa đôi. Đoạn trích có thể chia làm tía đoạn nhỏ: Đoạn một (từ câu 1 đến câu 16): Nỗi đơn độc của fan chinh phụ trong cảnh lẻ loi; cảm xúc về thời gian chờ đợi; vậy tìm biện pháp giải khuây mà lại không được. Đoạn nhị (từ câu 17 đến câu 28): Nỗi thương nhớ người ông chồng ở phương xa; cảnh bi thương khiến lòng chinh phụ càng thêm sầu thảm. Đoạn 3 (từ câu 29 mang lại hết): cảnh quan thiên nhiên khiến cho lòng người chinh phụ rạo rực, khao khát niềm hạnh phúc lứa đôi.

Sau buổi tiễn đưa, bạn chinh phụ trở về, tưởng tượng ra cảnh chiến trường đầy hiểm nguy, chết người mà xót xa, lo lắng cho chồng. Một lần nữa, nữ giới tự hỏi bởi sao lứa đôi uyên ương lại cần chia lìa? do sao mình là rơi trúng tình cảnh lẻ loi? Bấy nhiêu câu hỏi đều không tồn tại lời đáp. Trung ương trạng băn khoăn, day dứt của bạn chinh phụ được người sáng tác thể hiện nhộn nhịp bằng nghệ thuật diễn đạt tâm lí tinh tế. Hoàn toàn có thể nói, sầu cùng nhớ là cảm hứng chủ đạo trong khúc thơ này. Vào phần đầu, hành động và trung tâm trạng của fan chinh phụ đã làm được ngòi bút tinh tế và sắc sảo của tác giả khắc hoạ rõ nét:

Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước

Ngồi mành thưa rủ thác đòi phen.

Ngoài rèm thước chẳng méc tin,

Trong rèm dường đã bao gồm đèn biết chăng ?

Đèn bao gồm biết dường bằng chẳng biết ?

Lòng thiếp riêng bi thiết mà thôi.

Buồn rầu nói chẳng cần lời,

Hoa đèn tê với bóng người khá thương!

Nàng lặng lẽ “dạo hiên vắng âm thầm gieo từng bước” trong nỗi đơn độc đang tràn ngập tâm hồn. Nhịp thơ chậm rì rì gợi cảm giác như thời gian ngưng đọng. Giữa không khí tịch mịch, tiếng bước chân như gieo vào lòng người âm thanh lẻ loi, cô độc. Nỗi nhớ nhung sầu muộn và khắc khoải mong đợi khiến bước chân người chinh phụ trở cần nặng trĩu. Nàng hồi hộp đứng ngồi không yên, không còn buông rèm xuống rồi lại cuốn tấm che lên, sợ hãi mong một tiếng chim thước đưa tin vui mà lại chẳng thấy.

Nàng khát khao tất cả người thấu hiểu và chia sẻ tâm tình. Không khí im ắng, chỉ gồm ngọn đèn đối diện với nàng. Thời gian đầu, nữ tưởng như ngọn đèn biết chổ chính giữa sự của mình, tuy nhiên rồi lại nghĩ: Đèn tất cả biết dường bởi chẳng biết, bởi nó là vật vô tri vô giác. Quan sát ngọn đèn chong suốt năm canh, dầu vẫn cạn, bấc vẫn tàn, nàng chợt liên quan đến tình cảnh của bản thân mình và trong lòng rưng rưng nỗi mến thân tủi phận: Hoa đèn kia với bóng bạn khá thương. Hình hình ảnh người chinh phụ thầm gieo từng bước ngoài hiên vắng với suốt năm canh ngồi một mình bên ngọn đèn chong, không biết sẻ chia nỗi niềm trung ương sự cùng ai đó đã miêu tả được trung khu trạng đơn độc tột độ của fan chinh phụ.

Tác giả đặc tả xúc cảm cô đối chọi của bạn chinh phụ trong tám câu thơ. Đó là xúc cảm lúc nào và chỗ nào cũng thấy lẻ loi: ban ngày, ban đêm, không tính hiên vắng, trong phòng lạnh… Nỗi cô đơn tràn ngập không khí và kéo dãn dài vô tận theo thời gian luôn đeo đẳng, ám hình ảnh nàng. Cảnh vật bao phủ không thể san sẻ mà hoàn toàn trái ngược như cùng hưởng với nỗi sầu liên miên của bạn chinh phụ, khiến nàng càng đớn đau, sầu tủi:

Gà eo óc gáy sương năm trống,

Hòe phân phất rủ bóng tư bên.

Khắc giờ đằng đẵng như niên,

Mối sầu dằng dặc tựa miền biển lớn xa.

Tiếng kê gáy báo sáng sủa làm tăng thêm vẻ tĩnh mịch, vắng ngắt lặng. Hồ hết cây hòe phân phất rủ nhẵn gợi cảm giác buồn bã, u sầu. Giữa không khí ấy, fan chinh phụ cảm thấy mình nhỏ bé, cô độc biết chừng nào! Ở những khổ thơ tiếp theo, nỗi bi thương hiện rõ trong từng chữ, từng câu, mặc dù tác giả không hề nhắc mang đến hai chữ chiến tranh:

Hương gượng gạo đốt hồn đà mê mải,

Gương gượng soi lệ lại châu chan.

Sắt nỗ lực gượng gảy ngón đàn,

Dây uyên tởm đứt, phím loan không tự tin chùng.

Xem thêm: Hướng Dẫn Rút Tiền Bằng Thẻ Atm An Toàn Và Nhanh Chóng, Hướng Dẫn Cách Rút Tiền Qua Thẻ Atm

Người chinh phụ cố gắng tìm mọi phương pháp để vượt thoát khỏi vòng vây của cảm hứng cô đơn đáng sợ mà lại vẫn ko có gì thoát nổi. Thiếu nữ gắng gượng gập điểm phấn sơn son với dạo đàn cho khuây khoả tuy nhiên càng lún sâu hơn vào sự hay vọng. Chạm đến đâu cũng là đụng vào nỗi đau, đụng vào tình cảnh một mình đơn chiếc. Lúc “hương gượng gập đốt” thì hồn con gái lại chìm đắm vào nỗi lúng túng lo âu. Cơ hội “gương gượng gập soi” thì nữ giới lại không thay được nước mắt cũng chính vì nhớ gương này bản thân cùng ck đã từng bình thường bóng, cũng chính vì phải đối diện với hình hình ảnh đang tàn phai xuân sắc của mình. Bạn nữ cố gảy khúc bọn loan phượng đoàn viên thì lại chạnh lòng vày tình cảnh vợ ông chồng đang chia ra đôi ngả, đầy phần lớn dự cảm chẳng lành : Dây uyên kinh đứt, phim loan trinh nữ chùng. Rốt cuộc, fan chinh phụ đành ngẩn ngơ trở về cùng với nỗi cô đơn đang chất ngất trong lòng bản thân vậy.

Sắt cầm, uyên ương, loan phượng là phần đông hình hình ảnh ước lệ tượng trưng cho tình yêu phái nam nữ, tình nghĩa bà xã chồng. Nay vợ chồng xa cách, toàn bộ đều trở đề xuất vô nghĩa. Ngoài ra người chinh phụ không đủ can đảm đụng tới bất kể thứ gì vày chúng thông báo tới số đông ngày đoàn viên hạnh phúc đã qua và dò ra đến sự biệt li đôi lứa trong hiện tại tại. Tâm cố của chị em thật chông chênh, đùa vơi, khiến cho cuộc sống đời thường trở buộc phải khổ sở, bất an. Mong muốn chờ ông chồng trong nỗi run sợ và xuất xắc vọng, nàng chỉ với biết giữ hộ nhớ yêu mến theo ngọn gió:

Lòng này giữ hộ gió đông gồm tiện ?

Nghìn vàng xin gửi tới non Yên.

Sau các day ngừng của một trạng thái thuyệt vọng cao độ, bạn chinh phụ chợt nảy ra một ý nghĩ về rất thật tình mà cũng rất nên thơ: nhờ ngọn gió xuân gửi lòng mình tới người ông xã ở mặt trận xa, đang đối đầu từng ngày từng ngày một với cái chết để mong mỏi kiếm chút tước hầu. Chắc hẳn chắn, nam nhi cũng sống trong tâm địa trạng lưu giữ nhung mái ấm gia đinh cùng với bóng hình thân yêu của người vợ trẻ:

Non Yên cho dù chẳng cho tới miền,

Nhớ nam giới thăm thẳm mặt đường lên bằng trời.

Không gian xa cách giữa nhị đầu nỗi nhớ được tác giả so sánh với hình hình ảnh vũ trụ vô biên: Nhớ đàn ông thăm thẳm mặt đường lên bởi trời. Thăm thẳm nỗi nhớ bạn yêu, thăm thẳm con phố đến chỗ tín đồ yêu, thăm thẳm con phố lên trời. Câu thơ hàm súc về mặt chân thành và ý nghĩa và cô ứ về mặt hình thức. Cách biểu lộ tâm trạng cá thể trực tiếp như vậy này cũng là vấn đề mới mẻ, hãn hữu thấy trong văn chương nước ta thời trung đại:

Trời thăm thẳm xa xôi khôn thấu,

Nỗi nhớ phái mạnh đau đáu như thế nào xong.

Hai câu thất ngôn chứa đựng sự tương phản sâu sắc tạo nên cảm hứng xót xa, cay đắng. Đất trời thì bao la, chén ngát, ko giới hạn, liệu gồm thấu nỗi cực khổ đang giầy vò gớm ghê cõi lòng bạn chinh phụ tuyệt chăng? Nói như bạn xưa: trời thì cao, khu đất thì dày, nỗi niềm uất ức biết kêu ai? Biết ngỏ cùng ai? thế cho nên nên nó càng kết tụ, càng cuộn xoáy, gây ra nỗi khổ cực khôn nguôi:

Cảnh bi hùng người khẩn thiết lòng,

Cành cây sương đượm giờ đồng hồ trùng mưa phun.

Giữa con người và cảnh vật bên cạnh đó có sự tương đồng làm cho nỗi sầu yêu đương trở đề xuất da diết, bất tận. Cảnh đồ gia dụng xung quanh bạn chinh phụ vẫn chuyển thật tâm cảnh vì chưng được xem qua đôi đôi mắt đẫm lệ ảm đạm thương. Sự nóng bức của trung tâm hồn làm tạo thêm sự nóng sốt của cảnh vật. Cũng giọt sương ấy ứ đọng trên cành cây, cũng giờ trùng ấy rả rích trong tối mưa gió, tuy vậy cảnh ấy tình này lại gợi yêu cầu bao sóng gió, bao nỗi đoạn trường trong tâm người chinh phụ. Hoàn cảnh ấy, trung ương trạng ấy từ nó đang nói lên thảm kịch của người phụ nữ trong xóm hội phong loài kiến xưa kia. Ý thơ đi từ bỏ tình mang đến cảnh rồi lại từ cảnh quay trở lại tình, cứ lặp đi lặp lại như vậy nhằm thể biểu hiện rõ tình cảnh một mình và trung khu trạng cô đơn của bạn chinh phụ. Mặc dù ở đâu, thời điểm nào, làm cái gi nàng cũng chỉ lầm lũi, vò võ 1 mình một bóng cơ mà thôi!

Bầu trời bát ngát không cùng và nỗi ghi nhớ cũng ko cùng, nhưng mà suy tưởng thì gồm hạn; fan chinh phụ lại quay trở lại với thực tế cuộc sống đời thường nghiệt bổ của mình. Ý thơ đưa từ tình sang trọng cảnh. Thiên nhiên lạnh mát như truyền, như thâm nhập cái nóng sốt đáng sợ hãi vào tận trọng tâm hồn bạn chinh phụ cô đơn:

Sương như búa, ngã mòn gốc liễu,

Tuyết nhường nhịn cưa, xẻ héo cành ngô.

Hình như người chinh phụ đang thấm thía sức tàn phá ghê khiếp của thời hạn chờ đợi. Tuy vậy đến câu: “Sâu tường kêu vắng ngắt chuông chùa nện khơi” thì không khí đã dễ chịu và thoải mái hơn, cũng bởi fan chinh phụ chỉ mới bế tắc mà chưa tuyệt vọng. Tám câu cuối là bức tranh tả cảnh ngụ tình rực rỡ nhất trong Chinh phụ ngâm:

Vài tiếng dế nguyệt soi trước ốc,

Một sản phẩm tiêu gió thốc bên cạnh hiên.

Lá màn lay ngọn gió xuyên,

Bóng hoa theo trơn nguyệt lên trước rèm.

Hoa dãi nguyệt, nguyệt in một tấm,

Nguyệt lồng hoa, hoa thắm từng bông.

Nguyệt hoa, trăng hoa trùng trùng,

Trước hoa bên dưới nguyệt trong tâm địa xiết đau!

Ý thơ đi từ tình mang lại cảnh rồi lại trường đoản cú cảnh trở về tình, cứ dội qua dội lại như vậy nhằm mục tiêu thể hiện rõ tâm trạng sinh sống đâu, cơ hội nào, có tác dụng gì… người chinh phụ cũng chỉ vò võ 1 mình một bóng mà lại thôi! từ bỏ thốc rất mạnh trong câu “một hàng tiêu gió thốc xung quanh hiên” đánh tiếng chuyển thanh lịch một vai trung phong trạng new ở fan chinh phụ. Cảnh hoa – nguyệt giao hoà khiến cho lòng fan rạo rực, khao khát hạnh phúc lứa đối. Hầu như động trường đoản cú dãi, lồng toát lên cái ý lứa đôi quấn quýt gần gũi, chăm sóc nồng nàn nhưng mà vẫn tế nhị, bí mật đáo.

Tác giả gạn lọc và cần sử dụng từ hết sức kĩ, hết sức đắt, đặc biệt là các tính tự là trường đoản cú láy làm khá nổi bật tính chất của sự việc vật : eo óc, phất phơ, đằng đẵng, dằng dặc, mê mải, châu chan, thăm thẳm, nhức đáu… Về nhạc điệu, người sáng tác đã khai quật và phát huy một cách tài tình âm hưởng trầm bổng, du dương của thể thơ tuy vậy thất lục chén bát để biểu đạt cảm xúc y hệt như những dịp sóng dạt dào trong lòng trạng fan chinh phụ, hết nhớ lại thương, hết băn khoăn lo lắng lại trông mong, hết hy vọng lại tốt vọng… vào tình cảnh một mình đơn chiếc.

Bằng cây bút pháp nghệ thuật và thẩm mỹ điêu luyện, tác giả đã miêu tả được những diễn biến phong phú, tinh vi những cung bậc cảm xúc của tín đồ chinh phụ. Cảnh tương tự như tình được mô tả rất cân xứng với tình tiết của tâm trạng nhân vật. Thông qua tâm trạng âu sầu của tín đồ chinh phụ đang sống và làm việc trong tình, cảnh một mình vì ông chồng phải gia nhập vào những cuộc tranh giành quyền lực tối cao của vua chúa, tác giả có công ty ý tôn vinh hạnh phúc lứa đôi và mô tả thái độ bất bình, phản nghịch kháng so với chiến tranh phi nghĩa. Chiến thắng Chinh phụ dìm đã toát lên tư tưởng chủ yếu trong văn hoa một thời, đó là bốn tưởng đòi quyền sống, quyền được hưởng hạnh phúc rất quang minh chính đại của con người.