Sự tích đầu năm mới Nguyên Đán là mẩu chuyện dân gian về nguồn gốc, sự thành lập và hoạt động của đầu năm mới Nguyên Đán ngơi nghỉ Việt Nam.
Tết Nguyên Đán là dịp nghỉ lễ truyền thống lớn nhất của người việt nam đã có từ tương đối lâu đời, là thời điểm giao thoa giữa năm cũ với năm mới. Đây là ngày lễ hội quan trong và có nhiều chân thành và ý nghĩa tốt đẹp mắt về truyền thống lâu đời và văn hóa của nước ta.
Bạn đang xem: Những câu chuyện về ngày tết
Vậy bắt buộc vào phần đông ngày đầu năm này, mẹ hoàn toàn có thể kể cho bé nhỏ về sự tích thành lập của đầu năm Nguyên đến, giúp bé hiểu rộng nguồn cội, văn hóa, truyền thống cuội nguồn của dân tộc bản địa mình.
Nội dung mẩu truyện sự tích đầu năm Nguyên Đán
Ngày xưa, lúc con bạn còn chưa chắc chắn tính thời gian, chưa chắc chắn tính tuổi của chính bản thân mình như chũm nào. Ở một tổ quốc nọ, gồm một ông vua lừng danh thông minh cùng tài đức. Đất nước của ông thanh thản và dân tình thì luôn luôn no ấm.
Một lần, nhân dịp vui, đơn vị vua nảy ý định ước ao ban thưởng cho tất cả những người già tốt nhất trong nước. Toàn quốc tưng bừng. Xóm làng họp bàn chọn tín đồ già và bao gồm tuổi cao nhất. Cơ mà chẳng làng mạc nào lựa chọn được bạn già nhất vày chẳng ai biết mình bao nhiêu tuổi. Triều đình cũng hoảng loạn không tìm ra biện pháp nào để lựa chọn ra người già duy nhất nước.
Thấy vậy, đơn vị vua tức thì phái một đoàn sứ giả đi tìm kiếm các vị thần nhằm hỏi. Vâng lệnh vua, đoàn sứ giả xuất phát . Vị thần thứ nhất họ gặp gỡ là thần Sông. Thần Sông mặc áo trắng, tóc mượt như nước, nghe sứ giả hỏi không đồng ý trả lời:
– Ta tại chỗ này đã thọ nhưng chưa bằng bà bầu ta. Bà bầu ta là biển cả hãy đến hỏi chị em ta.
Sứ giả lượn mọi chỗ tìm những vị thần để hỏivề phương pháp tính tuổi cho tất cả những người già.
Đoàn sứ giả lại khởi thủy đến chạm mặt Thần Biển, Thần biển lớn mặc áo xanh lè đang chăm sóc ru con bởi những lời ru sóng vỗ. Được hỏi, thần biển cả chỉ tay lên rặng núi xa xa và nói:
– Hãy hỏi thần Núi. Thần còn có mặt trước cả ta. Khi ta bự lên thì thần núi sẽ già rồi.
Đoàn sứ mang lại lặn lội đến chạm chán thần Núi. Thần Núi da xanh lè vì rêu bám cũng chỉ khước từ chỉ tay lên trời:
– Hãy cho hỏi thần phương diện Trời. Thời gian ta new chào đời, ta buộc phải nhắm mắt vì tia nắng của thần. Thần phương diện trời còn thành lập và hoạt động trước cả ta đấy.
Làm sao cho được khu vực thần khía cạnh Trời. Đoàn sứ giả bế tắc quay về. Đến một khu vực rừng, họ gặp gỡ một bà lão đường nét mặt bi thương rầu ngồi chăm chú trước cây đào. Đoàn sứ giả mang lại gần hỏi:
– Thưa cụ, nguyên nhân cụ lại ngồi đây?
Cho mang lại sứ giả chạm chán được già, họ đã nảy ra một ý tưởnghay, từ đó phát minh này là xuất phát câu chuyện về việc tích đầu năm Nguyên Đán.
– Tôi đến đây để hái hoa đào. Thuở trước bé tôi đi xa, cây đào này nở hoa. Bây giờ, mỗi lần hoa đào nở tôi lại ra hái một bông về để nhớ đến bé tôi. Bà lão trả lời.
Một ý nghĩ đột nhiên lóe lên, đoàn sứ đưa từ biệt bà lão trở về khiếp đô. Chúng ta tâu lên vua việc gặp bà lão hái hoa đào tính thời gian chờ con.
Nhà vua vốn xuất sắc nghĩ ra phương pháp tính tuổi bé người: Cứ những lần hoa đào nở thì tính một tuổi. Sau này, tín đồ ta biết mười nhị lần trăng tròn rồi lại khuyết, hoa đào lại nở một lần.
Lại đề cập về bên vua thông minh nọ. Cảm cồn nhớ mang đến bà lão hái hoa đào, nhà vua truyền mang đến thần dân cả nước: mỗi lần hoa đào nở mở hội tía ngày, tía đêm.
Những ngày vui ấy, về sau người ta call là Tết. Phong tục ấy còn truyền mãi mang đến bây giờ.
Ý nghĩa đúc rút từ câu chuyện sự tích đầu năm Nguyên Đán