Gã quái ác kiệt Kim Ki Duk ra đi nhằm lại mang đến điện hình ảnh thế giới phần nhiều chiêm nghiệm về ý nghĩa sâu sắc cuộc đời đầy sâu sắc thông qua sản phẩm Xuân, Hạ, Thu, Đông… Rồi Lại Xuân.
Trong loạt phim được làm bởi “quái kiệt xứ Hàn” Kim Ki Duk, Xuân, Hạ, Thu, Đông… Rồi Lại Xuân (2003) hẳn là bộ phim nhẹ đô và dễ coi nhất. Tác phẩm này từng nhận về vô vàn giải thưởng, như C.I.C.A.E., Don Quixote, giải thưởng của Ban giám khảo trẻ tại liên hoan phim quốc tế Locarno, giải thưởng Khán giả bình chọn của liên hoan phim quốc tế San Sebastian, giải Đại thông thường Phim xuất sắc nhất 2004. Phải nói, nếu muốn làm quen với Kim Ki Duk thì Xuân, Hạ, Thu, Đông… rồi lại Xuân là một lựa chọn hoàn hảo để có thể thấy được sự tài hoa của người nghệ sĩ này nhưng vẫn không bị tấn công tư tưởng quá mạnh mẽ đến mức phải bỏ chạy.
Bạn đang xem: Phim xuân hạ thu đông việt nam
1. Xuân, hạ, thu, đông và bài bác học về một kiếp người
Xuân, Hạ, Thu, Đông… Rồi Lại Xuân đưa khán giả đến với một ngôi chùa lênh đênh giữa hồ, nơi bao gồm một chú tiểu cùng sư phụ của chú. Ở đây, khán giả sẽ chứng kiến cuộc đời của chú tiểu, với mỗi mùa xuân - hạ - thu - đông ứng với từng giai đoạn tuổi tác, bí quyết biệt từ vài ba năm đến cả chục năm. Vào suốt hành trình đó, họ sẽ được quan sát bằng lăng kính Phật giáo thuộc học thuyết “Tứ Diệu Đế”, tức “4 chân lý màu nhiệm”: Khổ đế, Tập đế, Diệt đế cùng Đạo đế. Từ đó, câu hỏi về ý nghĩa của cuộc đời mà bao gồm đạo diễn Kim Ki Duk đặt ra sẽ dần được lý giải.
Ở mùa xuân, hạ, thu, họ lần lượt đi qua triết lý về Khổ đế, Tập đế và Diệt đế, tức là quy trình nếm, ngộ ra vì sao và chấm dứt trọn vẹn cái khổ. Trong đó, vào mùa xuân, chú tiểu lúc chỉ mới non xanh đã nghịch ngợm buộc hòn đá vào ba con vật cá - ếch - rắn rồi khoái trá quan sát chúng khổ sở. Người thầy thấy vậy ko lập tức la mắng nhưng mang về một hòn đá rồi lén cột lên lưng chú vào ban đêm. Sáng sủa hôm sau, ông bắt chú tiểu đeo hòn đá đó đi tìm cha con vật để giải thoát cho cái đó cùng lời dặn: "Nhưng nếu bất cứ một con vật như thế nào chết, thì con sẽ sở hữu theo hòn đá này trong lòng đến hết cuộc đời." tuy nhiên, bé cá với rắn đã chết. Đó là mẫu khổ thứ nhất, cũng là cái khổ mang ý nghĩa báo hiệu về tương lai hạ, thu.
Mùa hạ, chú tiểu bước vào tuổi mới lớn rồi đem lòng yêu thương một cô gái. Họ si mê mê rồi quan hệ tình dục với nhau. Sư phụ vạc hiện ra cùng đuổi cô bé ra khỏi chùa. Chú tiểu không chấp nhận được, mang theo tượng của Di Lặc Bồ Tát rồi trốn đi. Đây là tội lỗi thứ nhị để dẫn mẫu khổ thứ bố được báo hiệu bằng lời đơn vị sư dặn: “Ham muốn đánh thức ước mong chiếm hữu, từ đó đánh thức ý định gần cạnh sinh”. Cùng quả thật thời gian 30 tuổi, anh trở về chùa để chạy trốn tội lỗi giết hại người phụ nữ anh yêu - người đã bỏ anh đi theo gã khác. Anh quyết định tự giáp bằng bí quyết bịt cha mảnh giấy viết chữ "BẾ" (đóng) vào mắt, mũi và mồm. May nhờ sư phụ phát hiện kịp thời nhưng anh ta ko chết, chỉ nhận được một trận đòn nhừ tử. Đó là mẫu khổ thứ ba.
Điều đáng nói là cả 3 dòng khổ của chú tiểu ko chỉ là dòng khổ của một người mang theo chấp niệm gạt bỏ bụi trần cơ mà nương nhờ cửa Phật, đó là mẫu khổ của cả nhân gian. Theo Tập đế - chân lý về nguyên nhân cái khổ, sự đau đớn này xuất phân phát từ vô minh - không kiếm được tia nắng của đời mình, không biết được đâu là sự thật, là đúng sai, là bản chất của mọi thứ. Bởi vậy đề xuất trong mùa xuân, chú vô tình gắn hòn đá lên lưng những sinh mạng bé nhỏ nhỏ mà lại không biết chúng sẽ bị giết chết, mùa hạ chú rơi vào lưới tình không biết tình yêu không bao giờ là mãi mãi, và mùa thu chú quyết định chạy trốn tội lỗi của mình bằng phương pháp tự ngay cạnh mà không biết “giết người thì tất cả dễ nhưng giết mình ko dễ đâu”. Vì chưng thân xác chết nhưng tội ác và trung khu tính của con người thì còn mãi.
Vì thế buộc phải đạo diễn Kim Ki Duk đưa nhỏ người ta đến quá trình diệt đế cùng đạo dế ở cuối ngày thu cũng như xuyên suốt mùa đông. Diệt đế là diệt khổ, chấm dứt loại khổ. Quy trình này được thể hiện qua phân đoạn người đàn ông 30 tuổi mặc đồ sư rồi khắc bài bác kinh bài kinh Bát-nhã lên sàn ngôi chùa, theo vết mực sư phụ viết mẫu, bằng chủ yếu con dao tạo tội của mình. Nó khởi đầu bằng sự thiếu tập trung, bởi vì sự sợ hãi nhì vị cảnh sát, từ tiếng súng bắn cùng từ thiên nhiên. Nhưng với sự hỗ trợ, uốn nắn của sư phụ, anh bao gồm thể yên trọng tâm trở về khắc kinh. Cho đến sáng hôm sau, khi anh tỉnh dậy cùng thấy ánh mặt trời rực rỡ, không khí yên bình với thậm chí cả phần việc còn lại đã được hai cảnh tiếp giáp đi cùng phụ giúp. Nếu coi phần khắc khiếp là quá trình tu luyện, những người bình thường bao bọc là tạp niệm xoay quanh nhân vật trung trung khu thì bao gồm thể thấy, tạp niệm dần biến mất chuyển biến thành sự tin tưởng, cảm thông còn nhân vật trung trọng điểm thì hiểu rõ bản thân đã làm cho gì, sẽ phải chịu gì. Đó là lúc anh đã diệt được khổ. Để rồi trong mùa đông, thời gian anh đã thụ án chấm dứt và con quay về, anh bước vào Đạo đế, tu luyện để đắc đạo, chấm dứt hoàn toàn cái khổ để ko bao giờ phải khổ nữa.
Xem thêm: Cách Cập Nhật Android - Cách Cập Nhật Hệ Điều Hành Cho Thiết Bị Android
Có thể thấy, một vòng đời xuân, hạ, thu, đông của chú tiểu ít nhất có 3 hành trình đầu ta đã thấy ta. Thấy ta vì ham thích, vị yêu, bởi vì tham lam rồi vày căm thù mà tạo nên sự nhưng sai lầm to lớn lớn. Còn mùa đông cơ mà Kim Ki Duk gửi gắm là mùa đông muốn con người ta hướng đến, mùa đông mang tính dẫn dắt người xem. Để người coi nhận ra đời là vô thường, ko gì kéo dài mãi mãi. Chỉ có ta là ta, một sinh thể duy nhất với bản bổ riêng biệt. Từ đó chú ý về tia nắng mà sống mang lại trọn đạo lý. Đó là ý nghĩa của cuộc đời. Cũng là loại nhân văn của Xuân, Hạ, Thu, Đông… Rồi Lại Xuân.
2. Ngôn ngữ điện ảnh được sử dụng một giải pháp điêu luyện, vượt ngưỡng “đẹp” để càng trở đề xuất hoàn mỹ
Xuân, Hạ, Thu, Đông… Rồi Lại Xuân mở ra cho ta một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp về ngôi chùa giữa hồ, về rừng cây và sông suối, về những tán lá, hang động với những âm nhạc tự nhiên trong trẻo, đơn thuần. Mẫu “đẹp” trải lâu năm xuyên suốt bộ phim, khiến người xem phải không ngừng rung động. Nhưng với Kim Ki Duk, đẹp thôi là chưa đủ, đẹp là thứ hiển nhiên và thậm chí là tầm thường. Vị ông gửi gắm nhiều hơn cả đẹp vào từng size hình.
Đầu tiên, ta bàn về chú tiểu. Chú tiểu không hề được gọi tên. Chú lớn lên với đi qua vòng tuần trả xuân, hạ, thu, đông để trở nên đắc đạo. Sau đó, ta gặp một chú tiểu mới, mở ra một vòng tuần hoàn mới - “rồi lại xuân”. Chú tiểu là đại diện cho cái đó sinh, cứ hết thế hệ này đến thế hệ không giống sinh ra, gặp phải không nên lầm rồi được chỉ dạy để giác ngộ. Sự chỉ dạy đó cần một người thông thái, đó là lúc ta hướng ánh mắt về sư phụ. Phân đoạn đáng nhớ nhất hẳn là khi vị sư phụ sau khoản thời gian tiễn đồ đệ của bản thân đi đã chọn tiếp tục cuộc đời bằng dòng chết. Ông đẩy thuyền ra giữa hồ, xếp củi lên thuyền; dán chữ "BẾ" vào mắt, mũi, miệng với tai; đặt một ngọn nến dưới đống củi với bắt đầu hành động tự thiêu. Chiếc chết của vị sư khác với dòng chết đồ đệ, ông không trốn chạy bất cứ tội lỗi như thế nào cả. Mẫu chết đó được mở ra khi ông đạt đến trạng thái Niết Bàn và giác ngộ ngừng người đồ đệ. Chẳng còn điều gì phải vương vấn với cuộc sống đầy sảnh si, ông rời đi như cách Quán Thế Âm Bồ Tát làm. Bồ Tát sẽ nhập Niết-bàn sau khi thực hiện xong hạnh nguyện.
Có thể thấy, ngôi chùa gồm một chiếc thuyền nhưng người sư phụ ko bao giờ dùng nó. Chiếc thuyền ấy chỉ để đưa đón đồ đệ về và khách đến thăm - những người còn vướng phải tạp niệm trần gian. Thậm chí, lúc vị đồ đệ rời đi theo nhị cảnh sát, chỉ khi người thầy vẫy tay thì thuyền mới chạy. Thuyền là vật đại diện cho người còn chấp ngã, không cần thuyền, thậm chí là điều khiển được thuyền là khi hiểu với bỏ qua được những cám dỗ cuộc đời. Đó là trạng thái mà sau này người đồ đệ cũng tra cứu đến được lúc anh trở về sau khoản thời gian thụ án.
Trong phim bọn họ thấy có bố bức tượng. Đầu tiên là bức tượng Phật to lớn, thô sơ, bằng đá vôi bên trên núi - nơi chú tiểu vẫn trèo lên ngày nhỏ để ngắm cảnh. Bức tượng đại diện cho giáo lý Phật giáo nguyên thủy - một thứ cao tay mà cậu nhỏ xíu chỉ bao gồm thể hiểu một phương pháp non nớt trên bề mặt. Thứ hai là bức tượng cửa hàng Thế Âm trong chùa. Bức tượng này bằng đá, đại diện cho những gì sư phụ giác ngộ được từ giáo lý nguyên thủy và truyền dạy cho đệ tử của mình. Cuối thuộc là bức tượng Di-lặc bằng đồng, mặc dù chỉ xuất hiện ở đoạn cuối nhưng lại là bức tượng quan trọng nhất. Nó đồng hành cùng người đàn ông trên nhỏ đường đi lên đỉnh núi, thực hành "Bát chủ yếu đạo" để đạt tới Niết-bàn. Bức tượng Di-lặc nhỏ nhắn và tinh xảo, thể hiện sự giác ngộ Phật pháp hoàn toàn ở người đàn ông. Đây là hình tượng lớn nhất, tầm vóc nhất cơ mà Kim Ki Duk sử dụng để thể hiện quy trình trưởng thành của chú tiểu ngày nào.
Có thể thấy, Xuân, Hạ, Thu, Đông…. Rồi Lại Xuân không chỉ bao gồm những góc đồ vật tuyệt vời. Những khung hình của bộ phim là thứ ngôn ngữ điện ảnh đỉnh cao góp phần đẩy câu chuyện đến với người đọc một giải pháp sâu sắc, hoàn hảo nhất. Và đó là điều khiến tác phẩm này đáng được ngưỡng mộ đến như vậy.
3. Kim Ki Duk cùng mùa đông của tai ác kiệt đáng nể xứ Hàn
Hình ảnh, âm thanh xuất sắc, diễn xuất của những diễn viên trọn vẹn, điều này góp phần góp bộ phim trở thành khôn xiết phẩm khiếp điển của điện ảnh xứ Hàn. Thế nhưng, để đạt được tầm vóc đó, sự tài hoa, tâm huyết của vị đạo diễn Kim Ki Duk mới là thứ đáng nói nhất. Chính ông đã khởi hình thành bộ phim từ ý tưởng về câu hỏi: “Ý nghĩa của cuộc đời là gì?”. Sau đó lý giải nó một phương pháp sâu sắc nhất, thuyết phục nhất bằng cả 3 cuộc đời (sư thầy, chú tiểu và một chú tiểu mới ở cuối phim). Ông ko giải quyết câu hỏi một phương pháp thờ ơ, hời hợt cơ mà đặt tâm huyết vào từng hình ảnh, câu thoại. Để con ếch, nhỏ cá, bé rắn, dòng cây cũng gồm ý nghĩa riêng của nó. Sự tài hoa của Kim Ki Duk, cho dù vị đạo diễn gồm vướng phải vô số bất đồng quan điểm về nhân cách, cũng rất khó có thể phủ nhận. Bởi tới nay lúc nhiều phim chỉ tất cả thể dừng ở chiếc đẹp, loại giật gân, mẫu hấp dẫn, cái hầm hố thì Xuân, Hạ, Thu, Đông… Rồi Lại Xuân đã vượt xa mẫu ngưỡng đó. Để không cầu kì, không kịch tính hóa nhưng người xem thời đại như thế nào xem rồi vẫn thấy đúng, vẫn gật gù chiêm nghiệm.
Kim Ki Duk ra đi do Covid-19, bọn họ không biết vị đạo diễn này đã chạm được tới mùa đông, tới Niết Bàn tốt chưa. Và nếu quan sát khách quan bao gồm khi ta vẫn biết rõ là chưa. Vì những tạp niệm, vị bao tai tiếng bao bọc ông vẫn nhiều. Nhưng những tác phẩm của ông hẳn vẫn là đỉnh cao vào nền điện ảnh, không chỉ ở Hàn Quốc mà còn là một cả thế giới. Minh chứng cho điều đó là những lời khen, tràng vỗ tay, giải thưởng mà lại khán giả giành cho Xuân, Hạ, Thu, Đông… Rồi Lại Xuân mặc dù là phương thức, thời điểm họ xem như là lúc nào.