Kinh Ðịa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện
Hán dịch: Tam Tạng Sa Môn Thật-Xoa Nan-Ðà (Siksananda), bạn xứ Vu Ðiền (Khotan), phiên dịch vào đời công ty Ðường của Trung Hoa.
Bạn đang xem: Địa tạng bồ tát bổn nguyện
Việt dịch: Ban thông ngôn Việt Ngữ Vạn Phật Thánh Thành
Tài liêu tham khảo:
Bản Hán ngữ - Địa Tạng người tình Tát Bổn Nguyện tởm Thiển ưa thích - HT Tuyên Hóa
Bản Việt ngữ - ghê Địa Tạng nhân tình Tát Bổn Nguyện do HT ưng ý Trí Tịnh dịch
Quyển Thượng
| Quyển Trung | Quyển Hạ |
Quyển Thượng
Phẩm máy Nhất
Thần Thông bên trên Cung Trời Ðao Lợi
Tôi nghe như vầy: Một thuở nọ, tại cung Trời Ðao Lợi, Ðức Phật bởi vì Thánh mẫu mà thuyết Pháp.
Lúc ấy, không thể nói hết quan trọng nói hết tất cả chư Phật và Ðại người yêu Tát Ma Ha Tát trong vô lượng trái đất ở mười phương những đến hội họp tán thán Ðức Phật say đắm Ca Mâu Ni có thể ở trong đời ác Ngũ Trược mà lại hiện sức Ðại Trí Huệ, Thần Thông cấp thiết nghĩ bàn điều phục số đông chúng sanh cang cường, để cho họ hiểu rằng pháp khổ, pháp vui. Rồi mỗi Ngài phần đông sai thị giả mang đến vấn an Ðức chũm Tôn.
Bấy giờ, Ðức Như Lai mỉm cười, phóng ra trăm nghìn muôn ức vầng mây sáng rỡ lớn như là vầng mây sáng Ðại Viên Mãn, vầng mây sáng Ðại từ Bi, vầng mây sáng Ðại Trí Huệ, vầng mây sáng sủa Ðại bát Nhã, vầng mây sáng sủa Ðại Tam Muội, vầng mây sáng Ðại Kiết Tường, vầng mây sáng Ðại Phước Ðức, vầng mây sáng Ðại Công Ðức, vầng mây sáng sủa Ðại Quy Y, vầng mây sáng Ðại Tán Thán.
Ðức Phật phóng ra chẳng thể nói không còn vầng mây sáng rỡ như vậy rồi lại phân phát ra các âm thanh vi diệu, như thể tiếng Ðàn cha La Mật, giờ đồng hồ Thi ba La Mật, giờ đồng hồ Sằn Ðề tía La Mật, giờ Tỳ Ly Da ba La Mật, giờ Thiền ba La Mật, tiếng chén Nhã bố La Mật, giờ đồng hồ Từ Bi, tiếng hỷ Xả, giờ Giải Thoát, giờ Vô Lậu, giờ Trí Huệ, giờ Ðại Trí Huệ, giờ Sư Tử Hống, tiếng Ðại Sư Tử Hống, giờ đồng hồ Mây Sấm, giờ Mây Sấm Lớn.
Khi Ðức Phật phát ra cần thiết nói hết thiết yếu nói hết âm nhạc như thế kết thúc từ thế giới Ta Bà và những cõi nước phương khác, có vô lượng ức Thiên, Long, Quỷ, Thần cũng mang đến tụ tập trên cung trời Ðao Lợi. Ðó là thiên chúng ở trời Tứ Thiên Vương, trời Ðao Lợi, trời Tu Diệm Ma, trời Ðâu Suất Ðà, trời Hóa Lạc, trời thoái hóa Tự Tại, trời Phạm Chúng, trời Phạm Phụ, trời Ðại Phạm, trời Thiểu Quang, trời Vô Lượng Quang, trời quang Âm, trời Thiểu Tịnh, trời Vô Lượng Tịnh, trời biến hóa Tịnh, trời Phước Sanh, trời Phước Ái, trời Quảng Quả, trời Vô Tưởng, trời Vô Phiền, trời Vô Nhiệt, trời Thiện Kiến, trời Thiện Hiện, trời Sắc cứu vớt Cánh, trời Ma Hê Thủ La, cho tới trời Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ. Tất cả Thiên chúng, Long chúng, cùng các chúng Quỷ, Thần rất nhiều đến hội họp.
Lại bao gồm vị thần ở những cõi nước phương không giống cùng quả đât Ta Bà, như Thần biển, Thần sông cái, Thần sông con, Thần cây, Thần núi, Thần đất, Thần suối với ao đầm, Thần cây bé và phân tử giống, Thần ngày, Thần đêm, Thần hư không, Thần bên trên trời, Thần nạp năng lượng uống, Thần cỏ cây và gỗ; các vị thần như thế đều mang lại hội họp.
Lại có chư đại quỷ vương ở những cõi nước phương không giống cùng nhân loại Ta Bà, như Ác Mục Quỷ Vương, Ðạm huyết Quỷ Vương, Ðạm tinh lực Quỷ Vương, Ðạm bầu Noãn Quỷ Vương, Hành dịch Quỷ Vương, Nhiếp Ðộc Quỷ Vương, Từ chổ chính giữa Quỷ Vương, Phước Lợi Quỷ Vương, Ðại Ái Kính Quỷ Vương..., những quỷ vương như vậy đều cho hội họp.
Bấy giờ Ðức Phật ưng ý Ca Mâu Ni bảo Văn Thù Sư Lợi Pháp vương Tử bồ Tát Ma Ha Tát rằng: "Ông xem toàn bộ chư Phật, người thương Tát với Trời, Rồng, Quỷ, Thần sinh sống trong trái đất này cùng trái đất khác, quốc độ này cùng quốc độ khác, nay hầu như đến hội họp tại cung trời Ðao Lợi như thế, Ông bao gồm biết số bao nhiêu chăng?"
Ngài Văn Thù Sư Lợi bạch Phật rằng: "Bạch Ðức núm Tôn! Nếu dùng thần lực của bé để tính đếm trong nghìn kiếp, cũng không thể biết được!"
Ðức Phật bảo Ngài Văn Thù Sư Lợi: "Ngay Ta sử dụng Phật Nhãn xem hãy còn không đếm xiết! Ðây đều là do Ðịa Tạng người thương Tát từ bỏ thuở kiếp lâu xa mang đến nay, hoặc đã độ, đương độ, chưa độ, hoặc sẽ thành tựu, đương thành tựu, chưa thành tựu."
Ngài Văn Thù Sư Lợi bạch Phật rằng: "Bạch Ðức cụ Tôn! tự thuở lâu xa về trước con đã tu căn lành, chứng được Trí Vô Ngại, nghe lời Phật nói kia thời tin dấn liền. Còn mặt hàng Tiểu trái Thanh Văn, Thiên Long chén bát Bộ, và đều chúng sanh đời vị lai, dẫu nghe lời thật thà của Như Lai, nhưng chắc chắn rằng sanh lòng nghi ngờ, dầu cho gồm lạy vâng đi nữa cũng chưa lành hủy báng. Cúi ước ao Ðức núm Tôn nói rõ Ðịa Tạng nhân tình Tát Ma Ha Tát sống nhân địa đã tu hạnh gì, lập nguyện gì mà chiến thắng được sự thiết yếu nghĩ bàn như thế?"
Ðức Phật bảo Ngài Văn Thù Sư Lợi: "Ví dụ vào cõi Tam Thiên Ðại Thiên thế giới có bao nhiêu cỏ, cây, lùm, rừng, lúa, đay, tre, lau, núi, đá, những vết bụi bặm, cứ mỗi đồ dùng một số, mỗi số là một trong những sông Hằng; rồi cứ số cát trong mỗi sông Hằng, mỗi hạt mèo làm một cõi giới; rồi trong mỗi cõi giới, cứ từng hạt lớp bụi làm một kiếp; rồi từng nào số vết mờ do bụi chứa trong mỗi kiếp các đem có tác dụng kiếp cả; thì từ dịp Ðịa Tạng bồ Tát chứng quả vị Thập Ðịa mang lại nay, nghìn lần lâu dài hơn số kiếp tỷ dụ sinh hoạt trên, huống là từ hầu như thuở Ðịa Tạng tình nhân Tát còn làm việc bậc Thanh Văn với Bích đưa ra Phật!"
"Này Văn Thù Sư Lợi! oai vệ thần thệ nguyện của tình nhân Tát đó chẳng thể nghĩ bàn mang đến được. Trong đời vị lai, nếu gồm kẻ thiện nam, bạn thiện phái nữ nào nghe thấy danh từ bỏ của tình nhân Tát kia rồi hoặc tán thán, hoặc chiêm lễ, hoặc xưng niệm danh hiệu, hoặc bái dường, cho tới tô vẽ, va khắc, tạc đúc, sơn thếp hình tượng, thì fan ấy sẽ tiến hành một trăm lần sanh lên cõi trời bố MươI Ba, vĩnh viễn không có gì bị đọa vào ác đạo.
Này Văn Thù Sư Lợi! bắt buộc nói hết thiết yếu nói không còn số kiếp lâu xa về trước, Ðịa Tạng nhân tình Tát Ma Ha Tát là con trai của một vị đại Trưởng Giả. Thuở đó, trong đời tất cả đức Phật hiệu là Sư Tử Phấn Tấn cố kỉnh Túc Vạn Hạnh Như Lai.
Lúc bấy giờ, nam nhi vị Trưởng trả thấy Ðức Phật tướng mạo giỏi đẹp, nghìn phước trang nghiêm, bèn bạch hỏi Ðức Phật kia tu hạnh nguyện gì mà lại được tướng tá mạo như thế.
Khi ấy, Ðức Sư Tử Phấn Tấn cố gắng Túc Vạn Hạnh Như Lai bảo đàn ông vị Trưởng giả rằng: ‘Muốn chứng được thân tướng này, yêu cầu phải nhiều năm độ thoát tất cả những bọn chúng sanh bị khốn khổ.’
"Này Văn Thù Sư Lợi! Bấy giờ, đàn ông vị Trưởng đưa nhân đó liền phân phát nguyện rằng: ‘Từ nay cho đến tận vị lai kiếp không thể tính đếm về sau, tôi sẽ bởi vì những bọn chúng sanh tội khổ vào Lục Ðạo mà lại rộng lập nhiều phương tiện, tạo nên họ được giải thoát tất cả, rồi từ thân tôi bắt đầu chứng thành Phật Ðạo.’
Bởi đang ở trước Ðức Phật đó mà lập đại nguyện như thế, đề nghị đến hiện nay đã trăm ngàn vạn ức na-do-tha quan trọng nói hết số kiếp, mà vẫn còn khiến cho vị người tình Tát.
Lại cần thiết nghĩ bàn a-tăng-kỳ kiếp về trước, thuở kia trong đời bao gồm đức Phật hiệu là Giác Hoa Ðịnh Tự tại Vương Như Lai; lâu mạng của Ðức Phật ấy là bốn trăm nghìn muôn ức a-tăng-kỳ kiếp.
Trong thời Tượng Pháp, có một thiếu nữ dòng Bà La Môn các đời tích phước sâu dày, được mọi fan kính nể, đứng ngồi nằm ngồi phần lớn được chư Thiên theo hộ vệ; tuy vậy bà bà bầu lại tin theo tà đạo, hay khinh chê ngôi Tam Bảo.
Thuở ấy, Thánh thiếu nữ lập nhiều phương tiện đi lại để khuyến dụ mẹ, hầu tạo nên bà sanh chánh kiến, tuy vậy bà không tin hẳn; với chẳng bao lâu thì bà mệnh chung, thần hồn bị đọa vào âm phủ Vô Gián.
Lúc đó, Thánh bạn nữ Bà La Môn hiểu được bà mẹ khi còn sống hoài nghi nhân quả, ắt đề nghị theo nghiệp cơ mà sanh vào đường ác, bèn bán nhà, đất, sắm nhiều hương, hoa, cùng phần nhiều đồ lễ cúng, rồi mang lại chùa tháp bái tiên Phật nhưng làm đại lễ cúng dường.
Trong một ngôi miếu kia, trông thấy hình mẫu của Ðức Giác Hoa Ðịnh Tự trên Vương Như Lai đắp vẽ oai phong dung đủ giải pháp tôn nghiêm, Thánh chị em Bà La Môn chiêm lễ tôn dung, lòng càng bội phần kính ngưỡng, thầm nghĩ về rằng: ‘Ðức Phật là đấng Ðại Giác không thiếu mọi trí huệ. Trường hợp Ðức Phật còn tại thế, thì sau khi mẹ tôi mất, thảng như tôi đến bạch hỏi Phật, tất hiểu rằng nơi người mẹ tôi thác sanh!’
Lúc ấy, Thánh người vợ Bà La Môn cúi đầu khóc cực kỳ lâu, rồi lại chiêm luyến tôn tượng của Như Lai, chợt nghe trên không trung tất cả tiếng bảo rằng: ‘Này Thánh bạn nữ đương khóc kia, thôi đừng có bi thiết quá lắm! nay Ta vẫn bảo đến ngươi biết địa điểm thác sinh của người mẹ ngươi!’
Thánh con gái chắp tay phía lên hỏng không mà lại bạch rằng: ‘Chẳng xuất xắc đức thần nào vẫn giải giảm lòng sầu lo của tôi như thế? trường đoản cú khi mẹ tôi mất cho nay, tôi hôm mai thương nhớ, chần chờ đâu để hỏi đến rõ chị em tôi thác sinh vào chốn nào.’
Bấy giờ, trên hỏng không lại có tiếng bảo Thánh nữ giới rằng: ‘Ta là Ðức Phật quá khứ Giác Hoa Ðịnh Tự trên Vương Như Lai nhưng mà ngươi đương chiêm lễ đó. Thấy ngươi yêu đương nhớ chị em trội hơn hay tình của bọn chúng sanh, phải Ta đến chỉ bảo.’
Thánh nữ Bà La Môn nghe nói kết thúc liền nhảy chồm lên và bị ngã rớt xuống, những khớp tay chân đều bị tổn thương; những người ở sát bên liền đỡ dậy. Một lát sau Thánh phụ nữ mới thức giấc lại, rồi bạch cùng trên hỏng không rằng: ‘Cúi xin Ðức Phật từ bi ai xót, bảo ngay cho bé rõ vị trí thác sanh của người mẹ con, ni thân trung khu của con sắp bị tiêu diệt mất!’
Lúc ấy, Ðức Giác Hoa Ðịnh Tự trên Vương Như Lai bảo Thánh thiếu phụ rằng: ‘Cúng nhường xong, ngươi hãy mau về bên nhà, rồi ngồi thật thà nghĩ tưởng danh hiệu của Ta, thời sẽ biết được chỗ thác sinh của mẹ ngươi.’
Bấy giờ, lễ Phật chấm dứt Thánh con gái Bà La Môn tức khắc trở về nhà. Vì chưng thương lưu giữ mẹ, đề xuất Thánh cô bé ngồi ngay thật niệm danh hiệu của Giác Hoa Ðịnh Tự trên Vương Như Lai. Trải trong cả một ngày 1 đêm, Thánh thiếu nữ bỗng thấy thân mình mang lại một bờ biển kia, nước trong biển lớn đó sôi sùng sục, có tương đối nhiều thú dữ thân thể toàn bởi sắt cất cánh nhảy cùng bề mặt biển, chạy rảo mặt này, xua đuổi bên kia; cùng thấy phần đa trai thuộc gái, số nhiều đến trăm nghìn muôn, thoạt chìm thoạt nổi trong biển, bị các thú dữ giành nhau nạp năng lượng thịt; lại thấy những Dạ Xoa hình thù không giống nhau—hoặc nhiều tay, những mắt, nhiều chân, những đầu..., răng nanh chìa ra phía bên ngoài miệng, bén nhọn dường gươm—đang lùa những người tội mang lại gần thú dữ. Rồi bọn chúng lại từ chụp bắt, túm cụp đầu chân lại cùng với nhau, làm nên muôn thứ, chẳng dám nhìn lâu.
Khi ấy, Thánh phụ nữ Bà La Môn nhờ nương mức độ niệm Phật nên thoải mái và tự nhiên không gớm sợ. Bao gồm một Quỷ Vương tên là Vô Ðộc, mang lại cúi đầu nghênh tiếp, hỏi Thánh phụ nữ rằng: ‘Lành thay, người tình Tát! do duyên sự gì nhưng mà Ngài đến chốn này?’
Bấy giờ, Thánh chị em Bà La Môn hỏi Quỷ vương rằng: ‘Ðây là vùng nào?’
Vô Ðộc đáp rằng: ‘Ðây là tầng biển thứ nhất ở phía Tây núi Ðại Thiết Vi.’
Thánh nàng hỏi rằng: ‘Tôi nghe vào núi Thiết Vi bao gồm địa ngục, vấn đề ấy gồm thật chăng?’
Vô Ðộc đáp rằng: ‘Thật tất cả địa ngục!’
Thánh thanh nữ hỏi rằng: ‘Nay tôi làm sao được mang đến chốn địa ngục?’
Vô Ðộc đáp rằng: ‘Nếu không hẳn sức oai thần, cần được do nghiệp lực. Quanh đó hai vấn đề đó ra, ắt không khi nào có thể cho được.’
Thánh người vợ lại hỏi: ‘Do duyên do gì mà lại nước trong đại dương này sôi sùng sục và có những người tội cùng những thú dữ như thế?’
Vô Ðộc đáp rằng: ‘Ðây là hầu như chúng sanh sinh sản ác sinh hoạt cõi Diêm Phù Ðề bắt đầu chết, quá bốn mươi chín ngày không người kế tự để gia công công đức hầu cứu vãn vớt khổ nạn cho; thời gian sống, chúng ta lại không làm cho được nhân lành làm sao cả; chính vì như vậy nên cứ theo bổn nghiệp mà chiêu cảm lấy địa ngục, tự nhiên họ đề xuất lội qua biển lớn này trước. Phương pháp biển này mười vạn do-tuần về phía Ðông lại có một chiếc biển, hồ hết sự gieo neo ở này còn gấp bội vùng này. Phía Ðông của biển này lại có một cái biển nữa, sự buồn đau ở kia càng trội hơn. Bởi vì ác nhân của Tam Nghiệp cảm vời ra với gọi chung là biển lớn nghiệp, đó là chốn này vậy.’
Thánh thiếu nữ lại hỏi Quỷ vương vãi Vô Ðộc rằng: ‘Ðịa ngục ở đâu?’
Vô Ðộc đáp rằng: ‘Ở trong tía cái biển này đều là đại địa ngục, nhiều đến số trăm ngàn, từng ngục đa số khác nhau. Về âm phủ lớn thì tất cả mươi tám chỗ; bực kế đó tất cả năm trăm chỗ, đủ không lường sự khổ sở; bực kế nữa gồm đến nghìn trăm, cũng đầy không thể tưởng tượng sự thống khổ.’
Thánh người vợ lại hỏi Ðại Quỷ vương rằng: ‘Thân chủng loại tôi bắt đầu mất gần đây, tuy vậy không rõ thần hồn của bạn phải sa vào vùng nào?’
Quỷ vương hỏi Thánh nữ giới rằng: ‘Thân mẫu của bồ Tát khi còn sống, quen làm đều nghiệp gì?’
Thánh phụ nữ đáp rằng: ‘Thân chủng loại tôi tà kiến, khinh thường chê ngôi Tam Bảo, hoặc có những lúc tạm tin, tuy thế rồi chẳng kính; dầu tạ thế không bao lâu, mà chưa rõ thác sinh về đâu.’
Vô Ðộc hỏi rằng: ‘Thân chủng loại của bồ Tát tên họ là gì?’
Thánh nữ đáp rằng: ‘Thân phụ cùng thân mẫu của tôi hầu hết dòng dõi Bà La Môn. Cha tôi hiệu là Thi La Thiện Kiến, thân mẫu tôi tên là duyệt y Ðế Lợi.’
Vô Ðộc lẹo tay thưa tình nhân Tát rằng: ‘Xin Thánh mang hãy trở về, cùng chớ thương nhớ buồn rầu vượt lắm nữa. Tội nàng Duyệt Ðế Lợi được sanh lên cõi trời đến hiện nay đã ba ngày rồi. Nghe nói nhờ đàn ông của bà bao gồm lòng hiếu thuận, vì bà bầu mà thiết cúng nhằm tu phước, và bố thí miếu tháp thờ Ðức Giác Hoa Ðịnh Tự tại Vương Như Lai. Chẳng bắt buộc chỉ thân chủng loại của bồ Tát được ra khỏi địa ngục, mà lại ngày đó, phần đông tội nhân Vô loại gián cũng những được an lạc, đồng được thác sinh cả.’
Nói xong, Quỷ Vương chắp tay kính chào Thánh bạn nữ mà cáo lui."
Thánh bạn nữ Bà La Môn nhường nhịn chiêm bao bất chợt tỉnh, rõ biết các việc rồi, bèn đối trước tháp tượng của Ðức Giác Hoa Ðịnh Tự tại Vương Như Lai mà lại lập hoằng thệ nguyện rằng: ‘Tôi nguyện tự nay cho đến tận vị lai kiếp, sẽ vày những chúng sanh phạm phải tội khổ mà lại rộng lập phương tiện, để cho họ đầy đủ được giải thoát.’
Ðức Phật bảo ngài Văn Thù Sư Lợi rằng: "Quỷ vương Vô Ðộc ngày trước, nay chính là Tài Thủ người yêu Tát; còn Thánh nữ giới Bà La Môn đó, nay là người yêu tát Ðịa Tạng vậy."