“Tích tắc… tích tắc”.
Bạn đang xem: Em là cô giáo mầm non
Đồng hồ điểm 5 giờ đồng hồ chiều. Tương tự như mọi hôm, rã giờ dạy, tôi dắt xe thoát khỏi cổng trường vội vàng vã về công ty sau một ngày dành hết thời gian với công việc.Bỗng dưng một trận mưa rào ập đến. Tự lẩm bẩm: “Chiều nắng nóng vàng tỏa nắng rực rỡ vậy nhưng mà cũng rất có thể mưa được cơ chứ!”. Không có theo áo mưa nên tôi trú nhờ tại 1 quán cóc. Đứng dưới hiên, nghe giờ đồng hồ mưa rơi lộp độp, hồn tự nhiên thả theo gió mây, rồi mồm lẩm nhẩm chứa lên phần đa câu ca quen thuộc. Từ bỏ xa, tôi trông thấy sản phẩm phượng vĩ đỏ rực rỡ tỏa nắng tắm mình trong mưa. Từng hạt mưa quấn với gió làm cho từng cánh phượng xoay xoay, khẽ khàng rơi chạm đất. Ngoài ra phượng khóc vày biết sắp phân chia tay số đông học trò tinh nghịch. Phần lớn cung bậc cảm xúc vui ai oán trong tôi cứ xen kẹt vào nhau. Hè sẽ về rồi! vào tôi lại nao nao ghi nhớ những cảm xúc hân hoan của thời “nhất quỷ, hai ma, thứ cha học trò”. Nhớ tốt nhất là mùa hè năm học lớp 12 - mùa hè, mùa thi, mùa phân tách ly! Đó là số đông kỷ niệm về tín đồ thầy, đồng minh bạn, cánh phượng, sản phẩm me, và… tình yêu của tầm tuổi hoa mộng. Năm cuối cấp cho với biết bao kỷ niệm đong đầy cùng hoài bão lớn ấp ủ trong số những con tim non nớt, đầy nhiệt độ huyết.Bất cứ ai cũng có mong mơ đến riêng mình. Mùa hè năm cuối cấp, lũ chúng ta lớp tôi cứ hý hoắm viết những cỗ hồ sơ dự tuyển: có đứa hy vọng làm kỹ sư, đứa thì muốn làm bác bỏ sĩ, đứa lại ao ước trở thành doanh nhân… riêng rẽ tôi, hình ảnh cô giáo dạy dỗ trẻ lúc nào thì cũng cháy bỏng và thúc đẩy tôi trở thành hình dáng ấy. Vậy là, dứt mùa hè năm ấy, sau bao nhiêu nỗ lực, tìm mọi cách không ngừng, tôi đang trúng tuyển vào ngành Sư phạm mầm non. Và như duyên tiền định, những tâm hồn con trẻ thơ đã gắn kết tôi với nghề cô giáo mầm non, rất khó gì từ bỏ được.Giáo viên mầm non là bạn thầy thứ nhất gieo hạt, ươm mầm vô cùng đặc trưng cho nạm hệ sau này của làng hội, của khu đất nước. Nghề nghiệp và công việc nào cũng có những áp lực đè nén khác nhau, tuy vậy với giáo viên mầm non, áp lực đó quan trọng đặc biệt lớn.
Xem thêm: Các Kiểu Áo Dài Trắng Nữ Sinh, Tinh Khôi Áo Dài Trắng Nữ Sinh
Và tất cả lẽ, giáo viên thiếu nhi chỉ vui khi trò yêu thương cô, trò mến cô. Công việc của tôi bắt đầu từ dịp 6 giờ 30 phút sáng và xong xuôi vào thời điểm 5 giờ chiều. Mỗi ngày, tôi vừa dạy dỗ các bé bỏng học tập, vừa chăm lo các bé xíu từng miếng ăn, giấc ngủ. Thú vui của tôi là được thấy các nhỏ nhắn nô chơi vui chơi, nói tròn câu, biết chũm viết, tô màu đúng cách, rộn rã hát múa, lễ phép, ngoan ngoãn… Lắm dịp tôi lại từ bỏ khâm phục bản thân vì “mình cứ như vô cùng nhân” xoay sở chuyện ăn, chơi, ngủ, học với cả việc đi lau chùi và vệ sinh của mấy chục “thiên thần nhỏ” một bí quyết chu đáo. Có khi thì mình như bác bỏ sĩ với hồ hết hiểu biết cơ bản: sơ cứu, phòng ngừa bị bệnh cho trẻ. Khi thì như cô thợ may, khâu lại từng nét chỉ may sứt chỉ, đơm lại từng mẫu nút mỗi lần những con vô tình làm rơi. Khi thì như diễn viên, ca sĩ hát hò, trình diễn cho các bé xíu xem mỉm cười tít mắt; dịp lại làm cho người chị em đút cơm cho những con… Vậy đó, giáo viên mầm non như tôi là lấy niềm vui từ đầy đủ điều cực kỳ đỗi bình dị.Một người bà bầu có cho vài chục “đứa con” thì việc chăm sóc không hề dễ dàng chút nào. Trong một tấm học, sẽ có được nhiều bé nhỏ thật ngoan, thông minh, cũng có nhỏ nhắn nghịch với những chiêu trò khiến bạn dạng thân tôi ít nhiều lần dở khóc dở cười. Thời gian nào cô cũng đề nghị là bạn đứng ra phân xử bạn nào đúng, bạn nào sai. Và bản thân luôn phải suy xét làm sao để trẻ trong lớp mình cảm giác được niềm hạnh phúc, thấy bản thân được âu yếm an toàn, được kính trọng yêu mến, thấy êm ấm gần gũi như người thân trong gia đình, làm thế nào để tiếng cười cợt giòn tan, rực rỡ của các bé xíu luôn nở trên song môi chúm chím! Đó là món tiến thưởng vô giá bán mà ngẫu nhiên người thầy giáo nào mừng đón cũng rất nhiều trân quý.Kết thúc một ngày dạy học mệt mỏi nhoài, niềm hạnh phúc của thầy giáo mầm non chúng tôi là các nhỏ bé đều được đảm bảo bình an tuyệt đối trong ngày hôm ấy! ngoài kia người ta nói không ít đến cô giáo bạo hành trẻ. Tuy nhiên tôi nghĩ về rằng những người dân đánh mất mẫu tâm trong trắng của nghề chỉ là thiểu số. Một vài bé sâu không thể nào làm hoen ố hàng tỷ tấm gương “trồng người” sáng ngời về trí, đức, tâm.… vào dòng lưu ý đến miên man. Trận mưa hè đã dứt khi nào tôi cũng chẳng hay. Tôi bất chợt nghe ở đâu đó vang lên câu hát: “Chưa từng có tác dụng mẹ, mà lại em gồm một lũ con. Khi không sinh con, bao bạn gọi em là mẹ. Sao cơ mà yêu thế em nâng đều búp tay thon. Vày yêu các con, em là thầy giáo mầm non...”. Tôi lên xe cộ nổ vật dụng về công ty và trong tâm không xong xuôi tự nhủ: giáo viên viên mầm non với biết bao khó khăn khăn, áp lực, tuy nhiên với tình yêu nghề thích trẻ, các cô giáo mần nin thiếu nhi như tôi sẽ luôn luôn không kết thúc phấn đấu từ bỏ học, từ rèn để góp phần thay đổi ngành giáo dục và đào tạo mầm non ngày càng cải cách và phát triển hơn nữa.Phượng Hằng(Trường mần nin thiếu nhi Sao mai, buôn bản Vĩnh Hưng, thị xã Vĩnh Lợi)