THƠ HAY VỀ CÔ GIÁO

Những bài bác thơ về thầy cô hay cùng cảm động nhất, ý nghĩa sâu sắc nhất luôn luôn nhận được sựu thân mật của độc giả. Đặc biệt là các bạn học sinh, sinh viên vẫn tìm kiếm hầu như câu thơ xuất xắc dành tặng ngay thầy giáo, giáo viên của mình. Nội dung bài viết sau đấy là tuyển tập những bài xích thơ tuyệt về tình thầy trò khiến trai tim ta rung đụng nhất

Dưới đây là những câu thơ về thầy cô xuất xắc và ý nghĩa sâu sắc được chúng tôi tổng thích hợp và tinh lọc gửi đến độc giả. Rất nhiều lời thơ ngọt ngào và lắng đọng khiến họ xao xuyến, bồi hồi mỗi một khi đọc đầy đủ vần thơ tình cảm, ấm lòng tình thầy tình trò dưới mái trường mến yêu

Bài thơ về cô giáo công ty nhiệm

Nhắc mang đến thơ về thầy cô thì cần thiết không nhắc đến thơ về cô giáo công ty nhiệm, người luôn dìu dắt và bít chở học sinh của mình. Thầy giáo như người điều khiển đò chống chèo đưa bao gắng hệ học viên cập bến đỗ thành công. Thuộc đọc với cảm nhận những vần thơ về cô nhà nhiệm dưới đây nhé.

Bạn đang xem: Thơ hay về cô giáo

*

Về thăm cô

Bao năm lên phố, xa làngNhớ nhỏ bướm white hoa vàng lối quêNhớ bài bác tập đọc a êThương cô giáo cũ mơ về tuổi thơXiêu nghiêng đường nét chữ dở người khờTay cô cầm ấm đến giờ đồng hồ lòng em.Vở ngày thơ dại lần xemTình cô như bà bầu biết rước sánh gì.Tờ giấy nguệch ngoạc cây bút chìThấm color mực đỏ điểm ghi mặt lềThương trường cũ, nhớ xã quêMơ sao được một ngày về thăm Cô!

Tác giả: Thanh Trưởng Hoài Châu

Tặng cô

Tặng cô bao đóa hoa hồngTặng cô đối với tất cả hương nồng sắc đẹp xuânTháng ngày khuyên bảo ân cầnCho bao nuốm hệ góp phần dựng xâyTiếng cô tưởng nhớ mới đâyXây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.

Tác giả: Khuyết Danh

Trích thơ: nhớ mãi ơn cô

Đến bây chừ em vẫn cấp thiết quênNhững năm mon đến mặt trường, mặt lớpCứ hàng ngày là chúng em tập hợpĐể học hành những con chữ cô trao.

Nay đã xa cảm giác vẫn dưng tràoLời cô dạy em tự khắc vào vào dạNhớ nhiều lắm, cô ơi em ghi nhớ cảNhững trở ngại và vất vả của cô.

Bởi học tập trò còn khờ lẩn thẩn ngây thơCô mệt mỏi lắm khi ra sức uốn nắnCó đôi lúc cô cũng ngặt nghèo lắmEm gọi mà tất cả bởi mến yêu.

Tác giả: Khuyết Danh

Bàn tay của cô

Có một miền đất khôn cùng xaNơi bàn tay cô để lạiBàn tay ngọt ngào và lắng đọng hoa tráiThành phố bên trên trang sách em

Cô ngồi soạn bài bác đêm đêmLung linh ánh đèn tỏa sángMỗi ngày đứng bên trên bục giảngDắt em từng phi vào đời

Xôn xao âm thanh đất trờiTrên bàn tay cô vẫn dắtBàn tay lặng lẽ dìu dắtCho em cả một thai trời.

Tác giả: Thanh Trưởng Hoài Châu

Trang giáo án của cô

Ngày cuối cô xếp lại trang giáo ánNghe bùi ngùi trước khoảng thời gian rất ngắn chia xaTừng góc nhìn trong veo từng câu nói thật thàĐã tíu tít thuộc cô bao ngày tháng

Gần những em cô gạt bỏ niềm trống vắngDạy những em là nhắn gởi mang đến mìnhHãy nhìn đời bằng tia sáng lung linhBằng xúc cảm với ý thức tuổi trẻ

Rồi mai đây trên cuộc đời vạn nẻoCó dịp nào các em nhớ trường xưaHãy trở lại với lưu niệm ấu thơNơi vẫn chắp cho các em song cánh

Ngày cuối này viên phấn cầm tay sao hờ hữngBảng đen bi tráng chữ cũng đã bay điPhút động lòng cô chẳng nói được gì“Không là mẹ nhưng đựng chan tình mẹ”.

Tác giả: Khuyết Danh

Em yêu cô giáo

Đời em đính thêm với ngôi trườngEm yêu giáo viên tình mến mặn nồngDạy em thân cận núi sôngDạy em với tất cả tấm lòng cầu mơDạy em tốt toán nằm trong thơDạy em lễ phép chào cô, chào thầyCô nâng cây cây bút cầm tayBảo em nắn nót cho ngay thật hàngLòng cô như chị em chứa chanGiúp em chải tóc sửa sang dáng ngồiLòng em yêu mẹ suốt đờiCùng yêu cô giáo rạng ngời tình thương.

Tác giả: QuangPhong Le

*

Cô giáo vùng cao

Một sớm cao nguyên trung bộ đón bạn con gáiBước thấp cách cao khập khiễng sườn lưng trờiHăm hở men theo con đường đầy cúc dạiĐẹp tựa lan rừng trong tuổi đôi mươi

Cất cách ra đi không bạn hiểu đượcEm quăng quật thị thành thừa suối qua sôngGói ghém hành trang về miền tô cướcMớ chữ sở hữu theo cùng một tấm lòng

Lớp học của em không hề chỗ trốngTôi thấy sáng bừng trong đôi mắt tuổi thơNhư vẫn nhóm lên một niềm hi vọngGiữa thảo nguyên xanh vang giờ đồng hồ i tờ

Lễ hội đêm nay em cười cợt rạng rỡÁnh lửa rừng khuya hây hẩy má đàoCất giọng hát Then như người bạn dạng xứCó đề xuất em là cô giáo vùng cao?

Thơ về thầy cô mái trường

Thơ về thầy cô mái trường gợi lại cho chúng ta những kỉ niệm vui buồn, trong thời gian tháng của tuổi trẻ khi còn ngồi trên ghế bên trường. Nơi đó gồm thầy cô, bè bạn, tất cả cả những tham vọng và mong mơ. Xin được gửi đến thầy cô đều vần thơ nỗ lực cho lời cảm ơn của chúng em tới các người lái đò bên dưới đây

*

Bài thơ: ƠN THẦY – Hồng SoiCông cha nghĩa bà bầu ơn thầyKhông gì sánh nổi đong đầy tình thươngMẹ cha dãi nắng dầm sươngNhường cơm bửa áo dọn đường con đi

Thầy cô rèn giũa bỏ ra liMong sao trò tốt mỗi khi trả bàiMiệt mài nhắm tới tương laiSay sưa gieo hạt kéo dài ước mơ

Thương cho lứa tuổi trẻ em thơVẫn còn nhiều nhỏ nhắn bơ vơ kế bên đườngHàng ngày ko được cho trườngMưu sinh cung cấp số đáng tiếc vô cùng

Những gì thầy dạy cô mongGiờ em hiểu rõ sâu xa qua loại thời gianƠn thầy cô mãi ngất xỉu ngànKhắc ghi lòng tạc dạ dạ tỏa lan muôn đời!16.11.2018

Bài thơ: NHỚ MÃI LỜI CÔ – Phan Thị Tuyết vân

Xa mái ngôi trường thân yêu.Đã bao lâu rồi nhỉ.Những lời cô thủ thỉ.Em nhớ cho bây giờ.

Ngày ấy tuổi mộng mơ.Hay thẫn thờ thổn thức.Trái tim non rạo rực.Mùa phượng thắm sảnh trường.

Những bài xích giảng thân thương.Thấm vương vãi đầy lớp bụi phấn.Cô như vầng trăng sáng.Dẫn lối mặt đường em đi.

Nghe giờ gió thầm thì.Mà lòng rưng rưng mãi.Suốt đường đời bươn chải.Luôn tự khắc nhớ ân tình….!!!

Bài thơ: NGƯỜI LÁI ĐÒ – Nghĩa TrầnMỗi năm chuyển một chuyến đòChở bao bé chữ về kho học tập hànhHọc trò đỗ đạt công danhMai sau góp Nước bản thân giành Vinh Quang

Trồng cây giữ lại Nước giữ lại LàngƯơm mầm trí thức nặng mang nỗi lòngChẳng màn vất vả nhọc côngChỉ mong toàn bộ thuộc lòng lời ru:

“Quê hương thơm sạch trơn quân thùGia đình hạnh phúc thầy U đỡ đầnRa đường giúp đỡ bạn khó khănLên Trường học hỏi: Lễ, Cần, Thanh, Liêm”

Thầy ,cô khi cực nhọc hỏi tìmĐể thêm kiến thức về ghim vào mìnhHãy là phần lớn đóa hoa xinhTô đời tươi đẹp bình minh nắng nóng hồng

Nhọc nhằn dõi ánh mắt trôngDìu từng chân trẻ em ẵm bồng giấc mơHọc sinh tuổi trẻ ngây ngô khờNhư bầy đàn chim nhỏ dại bơ vơ trong vườn

Cô, thầy dìu dắt yêu thươngLàm nền vững vàng trải tuyến phố tương laiĐò đưa cần cù miệt màiQua sông tri thức vì ai một đời ?

*

Bài thơ: CÓ MỘT NGHỀ… – Hồng NgoãnCó một nghề mà lại giấy white bảng đenVà mái đầu lại bội nghĩa thêm mỗi tốiMỗi bước tiến đều tỏ ra khôn xiết vộiChèo lái con đò thanh lịch bến hóng bình yên

Có một nghề nhưng xã hội tôn vinhGọi nhị tiếng thân thương ơi Cô GiáoTruyền kiến thức rồi nghĩa nhân đúng đạoMãi cứ yêu thương nghề …dù ai bảo em sai….

Em chọn 1 nghề dẫu bao gồm một không haiNấu Cháo Phổi….em mê mải năm thángTừ sáng sủa sớm tới trời khuya chạng vạngÁp lực luôn kề…bụi phấn trắng luôn luôn rơi

Em vẫn yêu nghề với yêu mãi không thôi…

Bài thơ: VẤP VÀO MÀU XANH – Đỗ Hương

Thương những phía đó mặt sôngCánh đồng giờ chiều khô khátCổng trường nhuốm tiến thưởng nắng hạtVe kêu đổ vỡ phượng hồng

Cánh đồng tiếng lúa đỏ bôngSẫm kim cương cuối mặt đường vòng sóngHạ thiêu hết miền trông ngóngEm còn khu vực đó hóng anh?

Bầu trời cao tít màu sắc xanhXa như bài thơ thủa trướcEm còn đựng màu hứa hẹn ướcNhuốm bi đát lên tóc ko em?

Vẫy vào hỏng ảo lạ quenXa người, phố càng thêm vắngĐêm qua gồm vài tin nhắn…Khóc bi đát nước mắt fan dưng!

Viết lên trang vở thân thươngBằng color mực tối trong vắtEm nghe gì trong se sắtTay còn nhớ ráng tay anh?

Hạ ơi! vấp vào color xanhTé dài cơn mưa xào xạc…

Bài thơ: HẠNH PHÚC vào ĐÔI MẮT CÔ – Hoàng HônVâng…Em vẫn thường bắt gặp trong mắt CôNiềm vui của bạn cảm thấy mình hạnh phúcTựa như tín đồ đi “gieo hạt”Hân hoan khi phần nhiều cây lúa lên đòng.

Cô đã thay vượt qua bao vất vả đời thườngMặc kệ lời chào mời của không ít người ko kể cuộcGác hết phần lớn lo toan ko kể cửa lớpBao buồn rầu đều giấu cả vào trongKhi học trò còn có đứa chưa… ngoan.

Dẫu biết rằng…Những viên phấn tròn rồi cũng biến thành bụi bay điVà dấu hằn thời hạn sẽ rẽ phân nhị … color tócNhưng…điều lớn lao mà Cô duy trì đượcLà ý thức lặng lẽ khủng từng ngàyLà ước mơ khiêm nhường nhịn như…hạt giốngGieo vào hồn lũ em nhỏ dại thơ ngây.

Chỉ một…tấc gang thôiCái khoảng cách giữa vinh quang và sự … rẻ hènGiữa ngôn ngữ lương chổ chính giữa và hầu hết lời … tráo trởGiữa bục giảng thanh cao với sạp hàng quanh đó chợCô chẳng chút bâng khuâng, lần lữaQuyết lưu lại cho mình…trang giáo án … màu sắc xanh.

Thì sá gì chút … “mất mát” bốn riêngTuy chỉ là đầy đủ đêm lâu năm ít ngủTrang giáo án như thế nào lại không đầy đông đảo nghĩ suy, trăn trởKhi đa số giọt các giọt mồ hôi của CôLặn sâu vào vào đóCho bài xích giảng ngày tiếp theo thấm vị mặn tình người.

Nếu như ngọn gió ngoài kia…là riêng của bầu trờiVà mùi hương hoa trong vườn là của gióThì Cô là của … bọn em nhỏMỗi trung khu hồn trẻ thơcó không giống nào như một ngôi nhà bao gồm lối đi riêngCô bước tới khẽ khàngmở ra từng ô cửaBằng đa số ngón tay…thon miếng – thiên thần.

Xem thêm: Beecost Mua Thông Minh - Anten Hd Bắt Sóng Truyền Hình Vệ Tinh

Nào có lâu la gì…bấy nhiêu nămCô trải tận tâm mình trong cả ngần ấy thời gianChưa hề tất cả một lời nào… suýt xoa – khoác cảBởi mặc dù vậy nào thì cũng cảm thấy không được trảƠn nghĩa cuộc đời…sâu nặng quá.

Thì…Cô ơi…Đâu gồm gì là lạNếu như em thuờng bắt gặp trong đôi mắt CôNiềm vui của tín đồ cảm thấy mình HẠNH PHÚCLà phần lớn gì Cô mang đến và bên cạnh đó NHẬN đượcKhi quá qua đa số toan tính đời thườngĐể cho với học trò– lũ em nhỏ…yêu thương!

Bài thơ: NGƯỜI ĐƯA ĐÒ NĂM CŨ – Ánh TuyếtNGƯỜI ĐƯA ĐÒ NĂM CŨThơ: Ánh Tuyết

Con bất chợt gặp gỡ lại thầy sáng sủa nayTóc thầy giờ sẽ điểm color sương trắngCon liên hồi nghĩ rằng là những vết bụi phấnCủa 1 thời hoa nắng vẫn còn vương

Lớp chúng nhỏ đã xa giải pháp mái trườngThầy còn đó bạn đưa đò thì thầm lặngVẫn giáo áng vẫn chính là viên phấn trắngMiệt mài đưa lớp trẻ đến tương lai

Con ước gì thời hạn vòng trở lạiĐể được nghe lời thầy dạy ngày xưaCon hy vọng khoanh tay cúi đầu lần nữaGọi giờ đồng hồ thầy bằng toàn bộ tin yêu

Con bước tiến trong dạ vẫn lưu giữ nhiềuNhớ bóng dáng liêu xiêu tín đồ thầy cũ. /.

Ca dao về thầy cô

Ngoài những bài xích thơ về thầy cô hay thì các câu ca dao về thầy cô cũng được các bạn học sinh lựa chọn để gởi đến đến thầy cô của bản thân với những người dân dành đông đảo tình cảm yêu thương thương, sự quan lại tâm đặc trưng tới đông đảo cô cậu học tập trò tinh nghịch của mình

*

Muốn quý phái thì bắc mong KiềuMuốn nhỏ hay chữ thì mến thương thầy.

Cơm cha, áo mẹ, chữ thầyNghĩ sao để cho bõ phần lớn ngày ước mong.

Ơn thầy soi lối mở đườngCho nhỏ vững bước dặm ngôi trường tương lai

Gươm đá quý rớt xuống hồ nước TâyƠn thân phụ nghĩa trọng công thầy cũng sâu.

Mấy ai là kẻ không thầyThế gian thường xuyên nói đố mày làm cho nên.

Vua, thầy, cha, ấy cha ngôiKính thờ như một, trẻ con ơi ghi lòng.

Chúc mừng ngày đơn vị giáo Việt NamMười năm tập luyện sách đènCông danh gặp bước, chớ quên ơn thầy.

Mẹ cha công đức sinh thànhRa ngôi trường thầy dạy học hành cho hay.

Ơn Thầy không bởi gốc bễ,Nghĩa Thầy gánh vác cuộc đời học sinh.

Ăn quả lưu giữ kẻ trồng câyCó danh bao gồm vọng lưu giữ thầy khi xưa.

Công cha, áo mẹ, chữ thầyGắng công nhưng học tất cả ngày thành danh.

Bẻ lau làm cho viết chép vănÂu Dương có bà mẹ dạy răn như thầy.

Dốt cơ thì bắt buộc cậy thầyVụng tê cậy thợ thì mày có tác dụng nên.

Đến phía trên viếng cảnh viếng thầyKhông say hương thơm đạo cũng khuây mùi trần.

Ở phía trên gần bạn gần thầyCó công mài sắt có ngày bắt buộc kim.

Tạ ơn thầy đã dẫn bé vào rừng trí thứcCảm nghĩa cô sẽ dắt trò đến hải dương yêu thương.

Trên đây là những bài bác thơ về thầy cô vô cùng sâu sắc và ấn tượng được công ty chúng tôi tổng vừa lòng và tinh lọc gửi mang lại độc giả, hi vọng bạn đã lựa chọn được hầu hết vần thơ nhằm gửi mang đến thầy cô của. Chúc chúng ta luôn thành công xuất sắc trong cuộc sống