CÂU CHUYỆN CHO TRẺ MẦM NON

Bố bà mẹ và bé cùng nhau phát âm sách, truyện là 1 trong những yếu tố quan trọng cho sự thành công xuất sắc của con trẻ trong việc đọc với sáng tạo. Trẻ đang học được cách lắng nghe, nhận ra các nhân trang bị trong truyện, nuốm được diễn biến và đúc kết những bài học thiết thực từ mẩu truyện đó.

Bạn đang xem: Câu chuyện cho trẻ mầm non

Đặc biệt hơn nữa, việc cha mẹ kể truyện cho bé nhỏ trước khi đi ngủ còn giúp chia sẻ tình ngọt ngào của các bạn dành đến nhau. Hãy cùng KidsOnline đọc cho nhỏ bé nghe những truyện thiếu nhi chủ đề gia đình dưới đây, chỉ cầ bỏ ra 5-10 phút trước lúc đi ngủ thôi nhưng sẽ vun đắp thêm không hề ít kỷ niệm ấm cúng về mái ấm gia đình đó bố mẹ ạ!


Những câu truyện chủ thể gia đình dành cho trẻ mầm non

Gấu bé chia quà

Cây hãng apple nhà Gấu rất sai trái và ăn uống thì ngọt lừ.Sáng làm sao Gấu bé cũng đòi ăn táo, nhưng mẹ hái bao nhiêu Gấu nhỏ cũng chê ít. Một hôm gấu chị em hỏi:Thế con mong mỏi mẹ hái mang đến con bao nhiêu quả táo khuyết nào?– Dạ… Con hy vọng mẹ hái cho bé thật các ạ!– Thật những là bao nhiêu chứ? Gấu mẹ hỏi lại– Nhiều…là…là…Mẹ Gấu mỉm cười nói:– nhỏ của bà mẹ không biết đếm.Từ nay con buộc phải học đếm cho bao nhiêu người mẹ sẽ hái cho nhỏ chừng ấy quả hãng apple nhé.Gấu nhỏ vâng lời và tìm đến nhà thầy Hươu nhằm học đếmHôm đầu Gấu biết đếm mang đến “Một”, bà mẹ Gấu đến Gấu mỗi một trái táo.Thấy không nhiều quá Gấu con định đòi them cơ mà nhớ lời chị em dặn nên lại thôi cùng lẳng lặng ôm sách đi học.Hôm sau Gấu biết đếm mang đến “Hai” yêu cầu được bà mẹ cho hai quả táo.Nhưng, đều ngày tiếp theo,cậu ta biết đếm mang đến “ Năm’, mang lại “Mười” phải được bà bầu cho không hề ít táo.Gấu con rất khoái chí với càng siêng học hơn.Năm mới đã đến. Mẹ Gấu mong mỏi làm một bữa liên hoan, Gấu bé lanh chanh đòi đi chợ thiết lập quà. Bà mẹ Gấu đưa tiền cho con rồi dặn:– bé ra chợ sở hữu hoa quả. Nhớ đếm mang lại đủ tín đồ trong nhà kẻo thiết lập thiếu đấy.Gấu bé “Vâng ạ” rồi đếm đi đếm lại từng fan trong gia đình, dứt mới xách giỏ đi chợ. Một thời gian sau, cậu ta khệnh khạng bê giỏ vềGấu ba bảo.– Bây giờ, bé hãy phân tách quà cho từng bạn đi.Gấu nhỏ chỉ chờ có thế, vội vàng bưng đĩa hoa quả bằng hai tay mời bố, mẹ, mời cả nhì em nhỏ. Ơ kìa, nỗ lực phần của Gấu bé đâu? nhìn Gấu bé lúng túng, Gấu bà bầu cũng phì cười, rồi hỏi:– bé đếm như thế nào mà lại thiếu? con đã đếm đi đếm lại từng tín đồ rồi nhưng – Gấu bà mẹ bảo.Gấu nhỏ đếm lại: mẹ là một, bố là hai, em trai là ba, em gái là bốn, đấy, đủ cả màNghe Gấu nhỏ nói cả nhà cười rộ lên. Gấu cha bảo:– nhỏ của bố đếm giỏi thật, cho nỗi quên cả bản thân cơ mà.– À…ra thế, Gấu nhỏ gãi đầu xấu hổ.Gấu bố vui vẻ nói: chia quà đủ đến mọi tín đồ mà chỉ quên phần bản thân thì con sẽ chẳng mất phần đâu.Nói rồi, bố mẹ Gấu dồn không còn kẹo, củ quả vào phổ biến một đĩa, mời anh chị em cùng ăn.

*

Cô bé bỏng quàng khăn đỏ

Ngày xửa, ngày xưa, có một cô bé xíu thường tuyệt quàng mẫu khăn màu sắc đỏ, vày vậy, mọi người gọi cô là cô bé bỏng quàng khăn đỏ. Một hôm, mẹ cô bảo cô mang bánh lịch sự biếu bà ngoại. Trước khi đi, người mẹ cô dặn:

– bé đi thì đi mặt đường thẳng, đừng đi đường vòng qua rừng mà lại chó sói ăn thịt nhỏ đấy. Trê tuyến phố đi, cô thấy đường vòng qua rừng có không ít hoa, các bướm, không nghe lời mẹ dặn, cô tung tăng đi theo con đường đó. Đi được một quãng thì gặp gỡ Sóc, Sóc nhắc:

– Cô bé bỏng quàng khăn đỏ ơi, thời gian nãy tôi nghe chị em cô dặn đi mặt đường thẳng, chớ đi mặt đường vòng cơ mà. Sao cô lại đi đường này?

Cô nhỏ xíu không trả lời Sóc. Cô cứ đi theo mặt đường vòng qua rừng. Vừa đi, cô vừa hái hoa, bắt bướm. Vào cho cửa rừng thì cô gặp chó sói. Bé chó sói rất to mang lại trước phương diện cô. Nó cất giọng ồm ồm hỏi:

– Này, cô nhỏ bé đi đâu thế?

Nghe chó sói hỏi, cô bé xíu quàng khăn đỏ hại lắm, nhưng lại cũng đành bạo dạn trả lời:

– Tôi đi sang nhà bà nước ngoài tôi.

Nghe cô nhỏ bé nói đi sang trọng bà ngoại, chó sói nghĩ về bụng: À, thế ra nó lại còn tồn tại bà nước ngoài nữa, cố kỉnh thì bản thân phải ăn thịt cả nhì bà cháu. Nghĩ vậy bắt buộc chó sói lại hỏi:

– nhà bà ngoại cô ngơi nghỉ đâu?

– Ở bên đó khu rừng. Cái nhà có ống sương đấy, cứ đẩy cửa là vào được ngay.

Nghe xong, chó sói vứt cô bé quàng khăn đỏ sinh hoạt đấy rồi chạy một mạch cho nhà bà nước ngoài cô bé. Nó đẩy cánh cửa ra vào vồ lấy bà núm rồi nuốt chửng tức thì vào bụng. Kết thúc xuôi, nó lên giường nằm đắp chăn đưa là bà nước ngoài ốm.

Lúc cô nhỏ bé quàng khăn đỏ đến, cô thấy chó sói đắp chăn nằm trên giường, cô tưởng “bà ngoại” bị bé thật, cô hỏi:

– Bà ơi! Bà nhỏ xíu đã lâu chưa?

Sói ko đáp vờ vịt rên hừ… hừ…

– Bà ơi, bà bầu cháu bảo sở hữu bánh quý phái biếu bà.

– nỗ lực à, cố thì bà cám ơn cháu và mẹ cháu. Cháu ngoan quá. Cháu lại đây với bà.

Cô nhỏ xíu quàng khăn đỏ chạy ngay mang lại cạnh giường, mà lại cô kinh ngạc lùi lại hỏi;

– Bà ơi! Sao lúc này tai bà lâu năm thế?

– Tai bà nhiều năm để bà nghe con cháu nói được rõ hơn. Chó sói đáp

– vậy còn đôi mắt bà, sao hôm nay mắt bà to lớn thế?

– đôi mắt bà to nhằm bà nhìn con cháu được rõ hơn.

Chưa tin, cô bé bỏng quàng khăn đỏ lại hỏi:

– nắm còn mồm bà, sao bây giờ mồm bà to thế?

– Mồm bà to để bà ăn uống thịt con cháu đấy.

Sói nói xong xuôi liền nhảy thoát khỏi giường, nuốt chửng em nhỏ bé Khăn Đỏ xứng đáng thương.

Sói vẫn no nê lại ở xuống chõng ngủ ngáy o o. May sao, lúc đó chưng thợ săn đi ngang thấy thế. Chưng giơ súng lên định bắn. Nhưng bác bỏ chợt suy nghĩ ra là có thể sói đã ăn thịt bà lão, và thế nhưng vẫn còn tồn tại cơ cứu vớt bà. Chưng nghĩ không nên bắn mà yêu cầu lấy kéo rạch bụng con sói vẫn ngủ ra. Vừa rạch được vài ba mũi thì thấy chiếc khăn quàng đỏ chóe, rạch được vài mũi nữa thì cô nhỏ xíu nhảy ra kêu:

– Trời ơi! cháu sợ quá! vào bụng sói, tối đen như mực. Bà lão cũng còn sinh sống chui ra, thở hổn hển. Khăn đỏ vội vàng đi nhặt đá lớn nhét bụng trướng sói. Sói thức giấc giấc ước ao nhảy lên, tuy thế đá nặng trĩu quá, nó té khuỵu xuống, sải ra chết.

Từ đi dạo ấy, cô nhỏ bé quàng khăn đỏ không bao giờ dám làm sai lời chị em dặn.

Chú gấu nhỏ ngoan

Bác Voi tới đơn vị Gấu bé chơi và khuyến mãi Gấu nhỏ một rổ lê thơm. Gấu nhỏ mừng lắm và luôn nhớ cám ơn bác bỏ Voi.

Gấu nhỏ chọn quả lê to lớn nhất đem về cho ông nội. Ông nội siêu vui, xoa đầu Gấu nhỏ và bảo:

– Gấu bé thật ngoan, đáng yêu và dễ thương nhất nhà!

Gấu bé mang trái lê to sản phẩm công nghệ nhì đưa cho mẹ. Mẹ cũng rất vui, ôm hôn Gấu con và bảo:

– Gấu con của mẹ thật ngoan, bà bầu thương tốt nhất nhà!

Gấu con lại lựa chọn quả lê to thứ ba đem về cho Gấu em. Gấu em ham mê quá, bao bọc lấy quả lê, mỉm cười khúc khích. Gấu nhỏ thấy Gấu em vui cũng vui theo.

Xem thêm: Đánh Bay Tàn Nhan, Nếp Nhăn Cùng Mặt Nạ Sữa Chua Chuối Cho Làn Da Trắng Hồng

Thế là hai bạn bè Gấu nhỏ vừa mỉm cười vừa lăn mọi nhà.

*

Thỏ nhỏ không vâng lời

Một hôm, Thỏ bà bầu dặn Thỏ con:

– Thỏ nhỏ của mẹ! con ở nhà, chớ đi chơi xa, bé nhé!

– Vâng ạ! bé ở nhà, nhỏ không đi dạo xa.

Nhưng Bươm Bướm bay đến, Bươm Bướm gọi:

– Thỏ nhỏ ơi! Ra vườn cửa kia đùa đi! Ở đấy bao gồm cỏ này, bao gồm hoa này, say đắm lắm.

Thỏ nhỏ liền đuổi theo Bươm Bướm. Thỏ con đi dạo mãi… chơi mãi…xa…thật xa…

Thế rồi, Thỏ bé quên cả lối về nhà. Thỏ nhỏ khóc hu hu với gọi: người mẹ ơi! mẹ ơi! bác bỏ Gấu đi qua, thấy Thỏ nhỏ khóc. Bác bỏ dắt Thỏ con về nhà. Thỏ chị em chạy ra ôm Thỏ con, Thỏ nhỏ nói cùng với mẹ:

– Mẹ! bà mẹ dặn nhỏ ở nhà. Nhỏ lại đi chơi xa, con xin lỗi mẹ!

Gà trống và vịt bầu

Gà trống và Vịt bầu là hai bạn rất thân. Con kê Trống tính tình kiêu căng, còn Vịt bầu thì hiền khô lành, ngoan ngoãn cùng tôt bụng.

Một hôm, cặp đôi bạn trẻ xin phép phụ huynh rủ nhau đi chơi. Phụ huynh của cặp đôi bạn trẻ dặn rằng:” những con đi chơi hoặc đi đâu, muốn làm một việc gì đó thì phải quan tâm đến thật kỹ rồi bắt đầu làm nhé!”. Cặp đôi bạn trẻ vừa chuyện trò ríu rít. Đến một khúc sông rộng, Vịt thai bảo con kê Trống:

– con kê Trống ơi, phía vị trí kia sông cảnh đẹp lắm!

Gà Trống quan sát thoáng qua rồi nói với Vịt Bầu:

– Ừ nhỉ, chúng mình sang bên đó sông chơi đi!

Vịt bầu nghe kê Trống nói, hốt nhiên nhớ lời chị em dặn liền suy nghĩ một dịp rồi trả lời:

– ko được đâu gà Trống ơi! Khúc sông rộng nuốm này, mình thì bơi được, còn chúng ta thì biết làm cho sao? chúng ta không nhớ lời bố mẹ dặn a?

Vịt thai vừa nói chấm dứt lời thì con gà Trống tức thì đáp ngay:

– Ôi dào! Cậu biết tập bơi thì bơi, còn mình biết cất cánh thì bay chứ sao! cũng chính vì mình gồm cánh mà.

Vịt Bầu còn chưa kịp ngăn chặn bạn thì con kê Trống vẫn vỗ cánh cất cánh vèo. Nhưng mang đến giữa sông, kê Trống nhìn xuống dòng nước đang chảy, hoa mắt và mỏi cánh quá ko thể bay được nữa. Con kê Trống bị rơi tõm xống sông. Gà Trống kêu thất thanh:

– cứu giúp mình cùng với Vịt bầu ơi! cứu vớt mình với!…

Vịt thai vội bay ra giữa sông để cứu gà Trống. Tuy nhiên Gà Trống vừa to, vừa uống một bụng nước đầy buộc phải Vịt thai chẳng làm sao đưa con gà Trống lên bờ được. Cũng may luc kia có bác bỏ Ngông Nâu bơi lội tới và đưa Gà Trống lên bờ.

Được Vịt bầu và bac Ngỗng Nâu cứu vớt sống, gà Trống ăn năn lắm. Tự đó, con gà Trống bỏ được xem kiêu căng và luôn luôn nhớ lời bà mẹ dặn.

Quà khuyến mãi mẹ

Ngày mai là sinh nhật người mẹ đấy! Bố thì thầm với bé Nhi. Vui quá, vậy thì Nhi phải gồm quà tặng kèm mẹ new được. Tìm kim cương gì bây giờ? Nhi đâm chiêu để ý đến như fan lớn. Nhi bao gồm một gói kẹo tía cho, nhưng người mẹ chẳng thích ăn kẹo. Tốt là búp bê? ko được, bà bầu lớn rồi, đâu có chơi búp bê. Chợt bé Nhi lưu giữ ra: “ Đúng rồi, chị em thích hoa! Sinh nhật chị em năm ngoái, ba cũng tặng kèm hoa mang lại mẹ”.

Nhìn ra vườn, Nhi thấy mấy cây hông, cây cúc ông trồng vẫn nở hoa, khoe sắc rực rỡ dưới ánh phương diện trời. Tuy nhiên Nhi muốn để nhiều điều mang lại mẹ. Nhi mong món quà khuyến mãi mẹ thiệt ý nghĩa.

Nhi chạy đi kiếm ông nhằm hỏi xin hạt giống hoa. Ông quá bất ngờ lắm, thiếu hiểu biết Nhi định làm cho gì.

Suỵt! Ông cứ cho cháu rồi ngày mai, các bạn sẽ biết mà!

Nhìn thấy vẻ mặt quan trọng của Nhi, ông cũng đành chiều con cháu gái. Chũm mấy hạt giống bé xíu xíu vào tay, Nhi nói nho:

Ông nhớ giữ kín cho cháu đấy nhé!

Nhi gieo hạt vào dòng cốc vật liệu nhựa cũ đựng đầy đất với tưới nước như ông vẫn làm, cô bé nhỏ tưởng tương ra các hạt như thể sáng mai đã nảy mầm và cây đang nở những bông hoa đẹp.

Sáng hôm sau, ko đợi mẹ goi, Nhi dậy thiệt sớm. Chưa xuống khỏi giương cô bé nhỏ đã reo lên:

Con chúc mừng sinh nhật mẹ! Con có quà tặng kèm mẹ đây!

Vừa nói Nhi vừa chạy đi lấy chiếc cốc đang gieo hạt. Cơ mà Nhi sững lại, ỉu xìu ngay gần phát khóc. Mấy hạt tương tự vẫn nằm im dưới lớp đất nâu. Chẳng bao gồm bông cúc, bông hông làm sao nở cả. Nhi không có những cành hoa tự tay trồng để tặng mẹ rồi.

Biết chuyện chị em cảm hễ ôm Nhi vào lòng. Bà bầu giảng mang lại Nhi gọi từ cái hạt gieo xuống khu đất nảy mầm, đâm trồi, kết lá, trổ hoa đề xuất có thời gian và sức lực lao động chăm sóc. Như nhỏ xíu Nhi ngày trước mẹ sinh ra nhỏ bé xíu, đến nay lớn khôn, biết ngọt ngào mẹ, nghĩ đến mẹ đấy. Mẹ thơm lên má Nhi:

Con biết không ? Con chính là bông hoa đẹp nhất, là món quà chân thành và ý nghĩa nhất khuyến mãi mẹ lúc này đấy!

*

Bác gấu black và nhị chú thỏ

Trời mưa to như buông bỏ nước. Gió thổi ào ào… bẻ gẫy cả cành cây. Gấu Đen đi dạo về bị ướt lướt thướt, nước mưa tung ròng ròng rã xuống khía cạnh Gấu. Gấu chạy mãi, chạy mãi vào rừng để tìm chỗ trú nhờ. Mai quá nhà đất của Thỏ Nâu đây rồi !– Cốc. Cốc. Cốc.Thỏ Nâu đang ngủ tức thời tỉnh dậy, gắt gỏng hỏi.– Ai đấy ?Bác Gấu Đen đây ! Mưa to lớn quá, cho bác trú nhờ một đêm. Thỏ Nâu ko mở cửa, nó cào nhàu :– không trú nhờ được đâu. Bác to quá, bác làm đổ nhà của cháu mất ! Gấu đen van nề hà :– chưng không làm đổ bên đâu. Chưng vào cực kỳ nhẹ nhàng thôi !– nhẹ cũng đổ, không vơi cũng đổ : chưng đi đi !Thỏ Nâu vẫn phía trong nhà nói vọng ra, nó nhất thiết không ra mở cửa. Gấu Đen bi lụy rầu. Nước mưa tung ròng ròng rã xuống cổ Gấu Đen. Gấu Đen đi mãi, đi mãi, vừa mệt mỏi vừa rét. Tự nhiên Gấu Đen nhìn thấy bao gồm một ngôi nhà. Trong bên thắp đèn sáng trưng. Có tiếng Thỏ white khe khẽ hát “Là lá la…”. Gấu Đen lại ngay gần và e dè gõ cửa ngõ :– Cốc; cốc; cốc.– Ai đấy ?– chưng Gấu Đen phía trên ! Cho chưng vào trú nhờ đã có được không ? Thỏ Trắng bước ra mở cửa.– Ồ ! Chào chưng Gấu Đen, mời chưng vào đây, bác ướt hết rồi !Thỏ trắng dắt bác bỏ Gấu Đen vào nhà, kéo ghế mời bác ngồi trước phòng bếp lò. Gấu Đen hơ bạn một lúc, nước mưa trên mặt cũng khô, bên trên cổ cũng khô.Trong khi bác Gấu Đen sưởi ấm. Thỏ trắng bưng ra một đĩa bánh mời chưng Gấu Đen ăn. Gấu Đen cảm hễ nói :-Cảm ơn Thỏ Trắng.Gấu Đen ăn uống xong, Thỏ trắng và bác Gấu Đen cùng đi ngủ.Nửa tối bão nổi lên ầm ầm cành cây kêu răng rắc. Bao gồm tiếng đập cửa ngõ thình thình :– các bạn Thỏ trắng ơi ! cho tôi vào trú nhờ với, nhà của tôi đổ mất rồi !Gấu Đen vội choàng dậy, chạy ra mở cửa. Thỏ Nâu vừa khóc vừa nói với chưng Gấu Đen và Thỏ Trắng.– Hu, hu, hu,nhà bị đổ mất rồi. Làm thế nào bây chừ ! Gấu Đen kéo Thỏ Nâu đến bên đống lửa yên ủi Thỏ Nâu:– cháu sưởi cho ấm người đi ! đơn vị bị đổ à ? Lo gì. Sáng sủa mai chưng sẽ có tác dụng lại nhà đến cháu. Thỏ white cũng nói :– bạn đừng lo. Sáng sủa mai tôi cũng trở thành giúp chúng ta làm lại đơn vị !– Thỏ Nâu sưởi một lúc, nước mưa trên người đã khô. Bây giờ Thỏ Nâu mới hối hận là vẫn đuổi chưng Gấu Đen. Thỏ Nâu ngập xong xuôi định xin lỗi bác Gấu.– Thỏ Nâu đừng ai oán bác ko giận cháu đâu. Thôi bác bỏ cháu ta đi ngủ kẻo khuya quá rồi !Đêm hôm ấy, Thỏ Nâu và Thỏ trắng ôm chưng Gấu Đen ngủ đủ giấc lành.