Buồn nhưng biết lí vì thì đã xuất sắc nhưng đằng này bi thiết mà chẳng biết lí do tại sao mình bi ai , bi tráng vô cớ, buồn không tên, bi lụy đến nẫu ruột… 22 tuổi, chông chênh
22 tuổi không có gì trẻ cũng chẳng buộc phải già. Ừ thì còn tươi trẻ gì nữa đâu khi nhưng nhiều bạn nữ bằng tuổi mình, tốt số có ông xã con đề huề. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Bạn đang xem: Có những nỗi buồn chẳng biết bỏ vào đâu
Buồn nhưng biết lí vày thì đã tốt nhưng đằng này bi đát mà chưa biết lí do vì sao mình buồn, bi lụy vô cớ, ai oán không tên, ai oán đến nẫu ruột..
22 tuổi không còn trẻ cũng chẳng đề nghị già. Ừ thì còn tươi trẻ gì nữa đâu khi nhưng mà nhiều bạn gái bằng tuổi mình, tốt số có ông xã con đề huề. Chỉ vấn đề làm, ăn uống rồi âu yếm vun vun cho dòng tổ ấm của mình. Nói thì cứ nói như thế chứ ối chị 25,27 thậm chí là 29,30 vẫn tồn tại ngày ngày giờ giờ miệt mài công việc, ck con chẳng thèm đoái hoài đến. So với họ, mình còn trẻ con chán, mới bao gồm 22 tuổi thôi mà. Lo đi đâu mà trẻ với già nhỉ?
22 tuổi, không nhiều thì cũng có vài năm xa công ty tự lo cho bạn dạng thân và rời xa vòng tay của ba mẹ. Vậy mà đôi khi vẫn thấy lơ ngơ, ngô nghê trước phần đông cảnh tượng hoang đường mà lại trước chỉ suy nghĩ trong phim mới có. Thế bắt đầu thấy, thôn hội thật phức hợp và điều làm cho nó trở đề nghị phức tạp đó là con người.
22 tuổi, sau này mù mịt. Với xu hướng xã hội như hiện thời thì đúng ngành đúng nghề là 1 trong cái gì đó xa xỉ lắm. Đã có lúc từng cầu giá mà thời gian quay trở lại mình đang chẳng đi học tận 4 năm làm cái gi cho cam. Mang sử mà lại có việc đi chăng nữa nhưng nên mất vài trăm triệu…thì mang đâu ra trong những lúc nhà tôi chỉ làm nông. Khó khăn cứ chất ck lên trở ngại rồi ước mơ cũng mãi chỉ là ước mà nhưng mà thôi. Thực hiện rồi mà lại thành hiện thực lại là 1 trong điều thừa đỗi xa vời.
22 tuổi, gia đình trong khi đã đổi mới vị trí số 1. Cứ bi đát mà về nhà là giỏi nhất. Về nhà nạp năng lượng cơm người mẹ nấu, chơi đùa cùng mấy đứa cháu, trở về với tuổi thơ cùng hầu hết trò đùa của bạn thân em sản phẩm xóm. Không lo ngại âu, ko gợn nghĩ tuy vậy rồi thấy mẹ thức dậy trước cả tiếng chuông đồng hồ thời trang báo thức,lo cơm trắng nước rồi đi làm việc trong khi mình vẫn ngon giấc. Lòng như quặn lại…bao giờ người mẹ mới không còn khổ bởi vì con.
22 tuổi, bạn thì ít bè thì nhiều, bạn thân lại càng ít. Nhưng điều ấy không có nghĩa là không có các bạn thân, gồm chứ, thân lắm. 1,2 thằng bạn thân mà chỉ cần mình lên facebook “hú” một giờ đồng hồ là bọn chúng nó lại xả thân chém xối xả ngay. Chuyện bên trên trời bên dưới bể đủ trang bị chuyện bên trên quả đất này. Nhưng chúng nó ko ở gần mình cơ mà gần mình thì lại chẳng bao gồm đứa như thế nào thân như thế. Cười cũng qua mạng, khóc cũng qua mạng cùng mọi người trong nhà đấy nhưng chẳng chạm được vào nhau. Thèm một chiếc ôm an ủi, thèm một giở oánh chén căng phè mang đến quên hết sự bi hùng đi mà…khó. Cứ ngậm ngùi vì vậy rồi cũng có lúc buồn cũng chẳng ước ao nói ra, sợ chúng nó bi ai lây tuyệt sợ càng nói càng ảm đạm thì ko rõ. Cầm cố là che nhẹm.
22 tuổi, sau này mù mịt. Với xu thế xã hội như bây giờ thì đúng ngành đúng nghề là một cái nào đấy xa xỉ lắm. (Ảnh minh họa)
22 tuổi, tình yêu chẳng bắt buộc là cái nào đó mới mẻ nữa. Đã gồm 1,2 thậm chí còn là vài mối tình vắt ngang vai rồi. Không thật xa xỉ tuy nhiên cũng chẳng thuận tiện gì nhằm yêu . Qua rồi chiếc thời yêu là chỉ biết bao gồm yêu, cứ cắm đầu cắm cổ vào yêu. Mơ mộng hay ảo mộng cũng chẳng rõ. Tiếng cũng đủ tuổi để chín chắn tìm kiếm một tình yêu và đi đến một chiếc đích là hôn nhân nhưng mình thích thế, mình nghĩ chũm chứ chắc hẳn gì người kia sẽ như mình.
Vậy là xấu hổ yêu, cũng chẳng ai oán cò cưa qua lại vấn đáp tin nhắn của những anh. Vâng, em ế nhưng vẫn tồn tại kiêu lắm. Tự đến mình loại quyền ế dẫu vậy ế trong bốn thế ngước cao đầu. Đôi lúc có muốn được yêu, trầm trồ hâm mộ các hai bạn trẻ trẻ, thèm một bờ vai nhằm trút bỏ những ấm ức với con nhỏ xíu cùng lớp sáng nay cãi nhau cùng với nó tuyệt ra chợ cài đặt cái áo bị hớ. Ôi, tuy nhiên thôi quay về với thực tại, ngùi ngùi ôm gối cùng tự nhủ. Một mình cũng đang sao.
22 tuổi, chênh vênh, lạc lõng mặc dù khát khao và đam mê vẫn luôn luôn cháy hừng hực. đầy đủ thứ trong khi vô hướng, chẳng biết phải theo hướng nào. Cứ hoang hoải với nhẹ bẫng do vậy thôi. Thở dài, bao hàm nỗi bi thảm chẳng biết bỏ vô đâu….
Theo blogtamsu
Xem thêm: Giáo Án Mầm Non Chương Trình Đổi Mới: Chủ Đề : Cây Xanh, Giáo Án Cây Xanh Và Môi Trường Sống
Chị ấy là nắng, em là mưa…
Em xa anh, sẽ không thể là cơn mưa bé dại mà đang là đều trận mưa rào, đến rồi đi bất chợt, cuốn hết những muộn phiền, hoang hoải cùng sẽ trả lại khung trời đầy mây xanh, gió đuối và ánh nắng dịu dàng.
Chị là mối tình đầu của anh, anh bảo thế, là bạn mà dù có trải qua bao cuộc tình đi nữa, trở về vẫn là tín đồ mà anh yêu nhất. Ở bên anh, em cần yếu làm gì, sống mũi em cay xộc và ráng gượng nặn ra một nụ cười. Vâng, em đau, tuy nhiên chẳng khi nào anh thấu.
Anh đề cập hoài về chị, một cô gái trong sáng, thánh thiện, một cô nàng sở hữu thú vui mà bao nam nhi trai ham mê - niềm vui của nắng, làn tóc nâu phân tử dẻ bềnh bồng trong gió sớm. Anh yêu thương chị cũng là điều dễ hiểu.
Em- một cô gái ngoài hai con mắt đượm ai oán ra thì chẳng gồm gì nổi bật, một cô nàng đa cảm, duy nhất cánh chuồn chuồn ớt bay ngang phương diện nước cũng làm cho em xao lòng, em chỉ hy vọng ở cạnh anh một trong những buổi chiều man mác tím cùng em biết anh sẽ không thể nào thấu hiểu.
Có hồ hết ngày bước chân đi dạo phống bắt gặp ánh mắt quen, là anh đang bước cùng chị ấy. Ở mặt chị anh mỉm cười giòn tan, niềm hạnh phúc hiện rõ trên từng con đường nét khuôn phương diện anh. Em tảo đi với khẽ gạt nước mắt, em tị ư? Không! em không có quyền để ghen anh ạ, em chỉ thấy tim bản thân như có hàng vạn mũi kim đâu vào, đau nhói. Anh bảo rằng: Thà cứ mãi coi chị là các bạn thân, còn rộng anh mất chị mãi mãi. Em biết tình yêu của anh vẫn tồn tại sâu đậm lắm.
Em tốt thắc mắc lý do những ngày anh vui vẻ bên chị, phần lớn là phần lớn ngày nắng đẹp, gió mơn man và mây xanh gợn. Còn khi bên em là đều ngày mưa tầm tã, ướt nhẹp và lạnh kia tái. Giờ đồng hồ thì em đã hiểu...bởi chị ấy là nắng, còn em là mưa.
Em cứ mặt anh thầm im như thế, cùng yêu anh khi trời đổ mưa ngâu, tất cả phải vì chưng em hay bi hùng nên mỗi lần bên anh là ông trời lại khóc. Em - Anh họ chưa từng có cuộc hẹn nào trọn vẹn.
Anh cứ mãi chạy theo người phía trước. Cứ đuổi mãi, đuổi mãi, anh tất cả mệt không. Em chỉ ước, giá bán như gồm một lần, có một lần thôi anh trở lại và thấy em cũng đang dõi theo anh. Em là mưa, mưa mượt lắm, yếu lắm chẳng đủ sức nhằm kéo anh về phía màn mưa white xóa, khu vực em chờ anh. Cũng đúng anh nhỉ! fan ta thường chạy theo những gì sáng, đẹp mắt và trong các số đó là nắng ấm phải ko anh?
Nắng mang cho con bạn ta xúc cảm hừng hực, sáng tươi cùng khoan khoái, nắng vẫn sưởi nóng người ta đầy đủ ngày ướp đông giá, vẫn xua đi màn mưa tím thẫm, xua đi cả hầu như đám mây đen bạc.
Mưa, lạnh lẽo, trắng xóa, tín đồ ta chỉ tìm tới mưa nhằm khóc, nhằm nước mắt hòa lẫn với mưa, chỉ tìm về khi bạn ta chẳng còn điều gì ngoài xúc cảm cô đơn, trống vắng rợn ngợp trọng điểm hồn.
"Ừ! chị ấy là nắng, em là mưa
Nắng tinh khôi, trong vắt
Còn mưa ướt đẫm phần đa cơn nhức
Anh yêu mưa tốt anh say mê nắng
Anh đừng vấn đáp nhé
Vì em biết, chẳng ai bi thiết khi thấy nắng nóng
Và cảm xúc trống vắng luôn dành cho những cơn mưa".
Người ta bảo rằng: "Yêu trái lập thì tạm dừng ở đâu cũng là kết thúc đúng lúc". Em hy vọng dừng lại, em không muốn làm cơn mưa giăng mắc, bởi fan ta ghét mưa. Mưa chỉ lẳng lặng cho đến lúc nắng tắt, hoàng hôn buông và bóng tối vây bủa, trải dài, lan vô tận, là nhẵn đêm, là trống trải và bạn ta sợ mỗi một khi mưa về.
Em trả anh về với nắng và nóng để nụ cười của anh mãi lưu lại niềm hạnh phúc giống như những tia sáng của chuỗi bình minh nóng êm, nhẹ ngọt sưởi ấm một trái tim buồn.
Em xa anh, sẽ không còn là cơn mưa nhỏ dại mà đang là đông đảo trận mưa rào, mang đến rồi đi bất chợt, cuốn hết mọi muộn phiền, hoang hoải với sẽ trả lại bầu trời đầy mây xanh, gió đuối và ánh nắng dịu dàng. Hãy bình yên bên Nắng, anh à!
Theo Guu
lặng ngắt là sự kết thúc? yên lặng bao phủ lấy em, làm cho khiên chắn đi vớ cả, em bàng quan với mọi thứ, kể cả anh. Im lặng hợp lý và phải chăng là đang kết thúc? phần đa lúc em giận anh, em đôi co ra sao anh cũng nghe, cơ mà hãy giữ mang liên lạc em nhé. Anh hại sức hủy hoại của sự lặng im, anh sợ em...